HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 537

"Ư..." Tống Tiêu mơ mơ màng màg bắt lấy tay Ngu Đường, hơi hơi di

chuyển thân thể.

"Hiện tại vẫn chưa ổn định, lão nô cho rằng hoàng thượng nên cho Tiểu

Ám đi tập huấn, sau đó chọn ra vài người trong nhóm bảo tiêu thay thế tạm
một thời gian." Tào công công hơi lo lắng, trước đây hoàng thượng đề cập
với hắn muốn cho Tiểu Ám đi học kỹ thuật sử dụng vũ khí hiện đại, thế
nhưng cái trại huấn luyện trong truyền thuyết đó, đi một lần là phải mất hơn
nửa năm.

Độc Cô Ám là ám vệ ưu tú nhất Đại Ngu, năng lực mọi mặt của hắn đều

không thể bắt bẻ, có điều hắn lại chưa từng tiếp xúc với vũ khí hiện đại và
kỹ thuật truyền tin. Đối mặt với vũ khí nóng hiện đại, công phu cao đến đâu
cũng phải bó tay, nói tóm lại vẫn phải đi học.

Ngặt nỗi Ngu gia không phải thương nhân thế gia bình thường, hiện tại

Ngu Đường lại còn chiếm được tình cảm của gia chủ, tình cảnh vô cùng
nguy hiểm. Nếu như Tiểu Ám đi huấn luyện, nhất định phải có người khác
tới để bảo vệ Ngu Đường.

"Hiện tại người nào đang quản lý nhóm bảo tiêu?" Ngu Đường cụp mắt

suy tư, cái tay trong chăn lại không chịu tịch mịch, chậm rãi xoa nắn ở một
số nơi mềm mại.

"Gần đây nhóm bảo tiêu xảy ra biến động không nhỏ, thủ lĩnh lúc trước

đã xảy ra vấn đề, chờ tân thủ lĩnh kế nhiệm, lão nô sẽ tiếp lục báo cáo với
người."

Cuối tuần ngắn ngủi cứ như vậy trôi qua, ba sinh viên đại học đêm đó đã

chạy về trường học. Thủ tục học ngoại trú ngày mai sẽ có, vì vậy Ngu
Đường trực tiếp đưa Tống Tiêu về nơi ở của mình.

Ngôi biệt thự này không lớn lắm, chỉ có hai tầng, thoạt nhìn có vẻ rất ấm

áp. Hai người giúp việc đều là bác gái hơn bốn mươi tuổi, vui vẻ ít nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.