HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 536

bây giờ thì hay rồi, người này chỉ hận không thể trói y vào bên người, nửa
bước cũng không rời.

"Đêm nay hoàng thượng có về trường không?" Quản gia tinh anh lấy

Ipad ra, xác định hành trình của chủ nhân, còn việc chủ nhân biến thành
miếng cao dán như bây giờ, không phải việc mà một công công như hắn có
thể can thiệp.

"Có." Ngu Đường ôm Tống Tiêu đang mơ màng ngủ, nắm một ngón tay

thon dài của y bị ngâm trong nước nóng hiện ra màu hồng nhạt khoẻ mạnh,
khiến người ta kiềm lòng không được chỉ muốn cắn một cái.

Tào công công rất nhanh đã xác nhận xong vé máy bay của hai người:

"Lão nô sẽ xin phép gia chủ được làm quản gia cho hoàng thượng."

"Không cần," Ngu Đường lập tức bác bỏ lời đề nghị của Tào công công,

mặc dù có Tào công công ở bên cạnh hắn sẽ thuận tiện hơn rất nhiều,
nhưng hiện tại còn chưa nắm được quyền lực Ngu gia, nếu như mang Tào
công công rất được gia chủ tín nhiệm đi, vậy thì quả thật là có chút phung
phí của trời, "Ngươi cứ ở lại bên cạnh tổ phụ."

Tào quản gia hiểu ý, cúi đầu đáp ứng, nhưng vẫn còn quyến luyến nhìn

hoàng thượng, rồi nhìn hoàng hậu lông xù đang nằm trong ngực hoàng
thượng.

Tóc Tống Tiêu đã được sấy khô, bởi vì tóc y tương đối nhuyễn, sấy xong

đi ngủ rất dễ bị rối, lại còn bị Ngu Đường vò tới vò lui một hồi, mái đầu rối
như tơ vò vểnh lên, có cảm giác giống như một mớ lông xù.

"Chuyện ở trại huấn luyện bảo tiêu làm đến đâu rồi?" Ngu Đường thả

lỏng dựa vào đầu giường, kéo chăn bao lấy Tống Tiêu, đem cánh tay bên
ngoài của y nhét vào, sau đó lại bắt đầu giở trò lưu manh sờ mó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.