HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 574

không được phép ra ngoài. Nghe nói người ưu tú nhất trong đó cũng phải
mất hơn nửa năm. Là một ám vệ nhanh nhạy thức thời, hắn nhất định sẽ
dùng được vũ khí và các thiết bị tân tiến nhất, trở thành thanh đao sắc bén
nhất trong tay chủ nhân.

Quan sát mấy ngày, bốn tên bảo tiêu coi như đáng tin, Ngu Đường liền

đồng ý thỉnh cầu của Độc Cô Ám.

Khí trời ngày càng trở lạnh, gần đến lễ giáng sinh, đường phố ngày càng

náo nhiệt, đâu đâu cũng có cây thông Noel và quà giáng sinh.

Ngu Đường mua hai đôi tất giáng sinh, đưa cho Tống Tiêu một cái, bảo y

treo lên đầu giường, sáng hôm sau sẽ có quà.

Tống Tiêu cong mắt cười, đem tất giáng sinh cất vào tủ đầu giường, chờ

đêm giáng sinh sẽ treo lên: "Hoàng thượng hy vọng ông già Noel sẽ tặng
ngươi cái gì?"

Ngu Đường nhìn thoáng qua y: "Trẫm sẽ tự viết nguyện vọng nhét vào

đó."

"Hả?" Tống Tiêu chớp mắt mấy cái, thật là khó hiểu.

...

Đêm trước lễ giáng sinh, nhà trường cử hành một bữa tiệc dạ hội long

trọng.

Ở loại trường học như Harvard này, mọi người ai nấy đều chú trọng xã

giao, vũ hội to nhỏ thế nào cũng có, lễ giáng sinh là một buổi tiệc đặc biệt
quan trọng, học sinh toàn trường đều có thể tham gia, có điều phải nộp một
trăm đô la phí vào cổng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.