HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 598

Ngu Đường cúi đầu liền nhìn thấy hoàng hậu miệng còn dính sữa, không

nhịn được cúi xuống liếm vết sữa bên môi y.

"A..." Tống Tiêu hơi rụt cổ lại, mới nhớ tới mình cần phải tức giận, nâng

người tính ngồi dậy, thắt lưng đột nhiên truyền đến xúc cảm đau nhức, bất
đắc dĩ ngã trở về.

"Đau?" Ngu Đường khẩn trương đặt cốc sữa xuống, ôm lấy Tống Tiêu,

đưa tay xoa xoa eo y.

"Đây không đáng là gì, hoàng thượng không cần quan tâm." Tống Tiêu

kéo laptop sang, chuyển khoản cho công ty thám tử, thông báo đối phương
kiểm tra tài khoản.

"Trẫm không thích ngươi làm như vậy," Ngu Đường hiểu ý tứ trong lời

nói của y, nói đúng hơn là so với đời trước thị tẩm, hiện tại cái này không
nghiêm trọng lắm, trong lòng từng đợt đau đớn, đem mặt chôn vào bả vai
Tống Tiêu, "Nhìn nữ tử khác tới gần ngươi, mặc dù biết là diễn trò nhưng
ta vẫn thấy khó chịu."

Mấy ngày nay thấy người Mĩ thoải mái biểu đạt ra suy nghĩ của mình,

Ngu Đường cũng thử học hỏi, nói ra suy nghĩ của mình.

Tống Tiêu ngẩn người, quay đầu nhìn hoàng thượng, tỉ mỉ suy nghĩ một

lúc, bất luận là kiếp trước hay kiếp này, hoàng đế bệ hạ chưa bao giờ vì
diễn trò mà chơi trò ám muội với người khác, cho dù chỉ là một bữa cơm
cũng không. Tuy rằng thân phận của hắn khiến hắn có thể tuỳ ý bốc đồng
như vậy, nhưng không thể không nói, về điểm này Ngu Đường làm tốt hơn
y.

Tống Tiêu thở dài, quay đầu, hôn lên khuôn mặt xụ xuống của hắn:

"Hôm nay là ta không tốt, sau này sẽ không gặp cô ta nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.