HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 631

"Muốn tạo phản?" Ngu Đường nhìn thấu ý định Tống Tiêu, làm bộ ra vẻ

tức giận, vươn mình đè Tống Tiêu ngã xuống, Tống Tiêu liền bắt đầu thọc
lét hắn.

Hai người lăn qua lộn lại trên chiếc giường rộng lớn, tranh thủ áp đảo đối

phương ức hiếp một phen.

Tống Tiêu lần thứ hai bị hoàng thượng áp chế, Ngu Đường mới vừa đáp

máy bay xuống, quần áo trên người còn chưa đổi, ca-ra-vat màu xanh nhạt
rũ xuống trước mặt Tống Tiêu, Tống liền Tiêu giơ tay nắm lấy, kéo người
hắn xuống, dùng sức trở mình, tưởng lại xoay người, ai ngờ lại rơi vào
khoảng không...

"Rầm rầm" Hai người cùng rơi xuống giường.

Trong nháy mắt chuẩn bị té xuống, Ngu Đường ôm chặt Tống Tiêu, lấy

mu bàn tay gối sau đầu y, sau khi rơi xuống đất liền ôm Tống Tiêu lăn một
vòng trên thảm trải sàn.

Tống Tiêu choáng váng ngẩng đầu lên, liền thấy hoàng thượng còn đang

nằm bên trên, đầu mình thì gối trên một cánh tay ấm áp, trong tay còn lôi
kéo ca-ra-vat người ta, không nhịn được bật cười.

"Quân Trúc..." Ngu Đường nhìn Tống Tiêu thoải mái cười to như vậy,

trong mắt cũng không nén được ý cười, hai người đùa giỡn thoải mái như
vậy, đời trước chưa từng có, tiểu Thị Lang của hắn làm gì dám lôi kéo vạt
áo hắn, cướp địa bàn của hắn như vậy.

"Hả?" Tống Tiêu đáp một tiếng, ngẩng đầu đối diện Ngu Đường.

"Thật tốt..." Ngu Dường từ tốn nói một câu, đứng dậy, ôm hoàng hậu lộ

chân trần trên đất vứt trở về giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.