HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 643

Tống Tiêu đi tới, thả vào một đồng xu, kéo cần gạt, "xoạch xoạch

xoạch", một con hổ xuất hiện, con thứ hai xuất hiện, con thứ ba lại xuất
hiện, ba con... "Ào ào ào", vô số tiền xu rơi xuống từ khe nhỏ, Tống Tiêu
trợn tròn mắt, chuyện gì vậy cà?

"My God, cậu ta trúng ba con!" Bên cạnh có một người đặc biệt hâm mộ

nhìn sang, ba con hổ chính là phần thưởng lớn nhất, có thể được tới mấy
trăm xu.

Nhìn chiếc máy cuồn cuộn không ngừng đổ ra tiền, Tống Tiêu có một

loại ảo giác như bạc trong quốc khố đang chảy ra, tiến lên định lấy tiền xu,
đột nhiên bị người ta tóm lấy cổ tay.

"Hừ, nhóc con, số tiền này phải là của tao!" Người đàn ông để râu quai

nón vừa rồi lộ vẻ hung ác nói.

"Lời này thật vô lý, tôi chơi trúng được, sao lại là của ông?" Tống Tiêu

ra hiệu bảo tiêu đằng xa khoan hành động, lạnh lùng nhìn về phía người nọ.

"Nếu không phải trước đó tao bỏ vào hơn trăm đồng, mày làm gì thắng

được số tiền này!" Hắn ta nói một cách hiển nhiên, hắn ta là dân lang thang
quanh khu này, số tiền ban ngày xin được tất cả đều đổ vào chiếc máy đánh
bạc, dưới cái nhìn của hắn, thằng nhóc này thắng được chính là tiền mà hắn
bỏ vào.

"Chuyện gì vậy?" Một người đàn ông phương Đông mặc Tây trang đi

tới, lớn tiếng quát, chính là người sáng nay đứng chung với siêu sao Hách
Mạn - Tiêu Chính Khanh, "Phục vụ đâu!"

Phục vụ trong khách sạn lập tức chạy tới, kéo người đàn ông để râu quai

nón kia: "Này anh, tiền rơi xuống là do may mắn, không liên quan gì tới lúc
trước anh đã chơi bao nhiêu lần."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.