HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 725

"Dạ." Đại tướng quân cúp điện thoại, vội vàng dùng thiết bị định vị xác

định hướng đi, lại phát hiện bọn họ đang chạy về hướng mà gia chủ đã nói,
nhất thời vô cùng kinh ngạc, hỏi Độc Cô Ám làm sao mà biết được.

"Tìm kiếm chủ nhân là kỹ năng cần thiết của ám vệ." Độc Cô Ám liếc

mắt nhìn hắn, là một ám vệ có thể thích ứng nhanh với mọi thời đại, dĩ
nhiên cũng phải học được cách dùng khoa học kỹ thuật hiện đại để tìm
kiếm chủ nhân rồi. Lúc trước khi hắn gửi cái tin nhắn ngắn kia cũng đã
định vị được điện thoại di động của hai vị chủ nhân, sau đó thì phát hiện,
một trong hai điểm thì đứng yên một chỗ, một điểm khác thì khoảng cách
ngày càng xa, hiển nhiên tình huống này vô cùng không bình thường, vốn
dĩ hắn đang truy đuổi tung tích của điểm cách xa kia, lại tình cờ tìm thấy
điện thoại của Tống Tiêu.

Bị ám vệ khinh bỉ, Đại tướng quân rất buồn, cúi đầu gửi tin nhắn cho

Tào công công.

[ Ta bị Độc Cô Ám khinh bỉ a~ ]

Một lát sau, Tào công gửi tin trả lời.

[ Chỉ cần có thể tìm được Hoàng thượng, để hắn khinh bỉ một chút cũng

không sao! ]

Tào công công tin rằng nghe theo Độc Cô Ám nhất định sẽ không sai, là

một trưởng đội ám vệ đi theo Hoàng thượng ba mươi năm không rời một
bước, vị này vẫn còn rất đáng để tin tưởng... ít nhất thì... so với Đại tướng
quân cứ trơ mắt nhìn Hoàng thượng bị bắt đi đáng tin hơn nhiều.

Trời đang dần tối, Ngu Đường và Tống Tiêu trước lúc trời tối rốt cuộc

cũng tìm được một cái tháp tín hiệu.

Bởi vì nơi này từng có thợ đốn gỗ, nên cũng có trạm biến áp và tháp tín

hiệu, chỉ là tín hiệu truyền đi không được tốt lắm, muốn gọi điện thoại phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.