HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 787

"Cậu có biết cô ấy muốn làm cái gì không mà đòi bỏ tiền?" Tống Tiêu

tức giận trừng mắt nhìn hoàng thượng, tên chết bầm này rõ ràng luôn chơi
điện tử, bước đi còn phải nhắc, căn bản có nghe được bọn họ đang nói
chuyện gì đâu.

"Không cần biết." Ngu Đường tắt điện thoại di động, ngẩng đầu nhìn cô.

"Cô ấy muốn làm cái gì thì làm đi, dù sao tôi cũng sẽ chi tiền."

Hoàng Dã Vạn Hạc bị gạt sang một bên dần dần hoá đá, cứ cảm thấy có

cảnh gì đang vọt thẳng vào mắt.

Xoa xoa mắt, cô quyết định không quấy rầy hai người này nữa. Đang đo

lên lầu rồi như chợt nhớ ra cái gì, nhoài người lại hỏi: "Cái kia, là bức ảnh
chụp hôm nay ấy, tôi có thể đăng nó lên mạng không?"

Cô thật sự rất muốn rất muốn đăng lên a!

Tống Tiêu nhíu nhíu mày, vừa định từ chối, lại bị Ngu Đường giành nói

trước: "Đăng đi."

Hoàng Dã Vạn Hạc đang phiêu phiêu đi lên, bỏ lại Tống Tiêu ngơ ngác ở

lại, nheo nheo mắt về phía Ngu Đường: "Hoàng thượng, người muốn làm
cái gì?"

Ngu Đường cao thâm khó dò mà nhìn xa xa: "Tạo điều kiện cho ngươi."

Đêm hôm khuya khoắt, Hoàng Dã Vạn Hạc vô cùng cao hứng đăng bức

ảnh đó lên weibo, kèm theo một câu: "Đời này của ta sống thật đáng giá!"

Bởi phim vẫn chưa làm xong, vì tính bảo mật và độ hot của phim, Hoàng

Dã Vạn Hạc vẫn không công bố gì ra bên ngoài, cho nên trên weibo chỉ
thỉnh thoảng đăng vài thứ linh tinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.