HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 82

cặp mắt lập tức sáng lên, đây không phải là tên ngu ngốc Tống gia đó sao?
Tốt quá rồi!

Họp xong trở về đã là tiết tự học thứ tư, Tống Tiêu ôm một chồng giấy

để trên bục giảng, sau đó trở về chỗ ngồi của mình.

Ngu Đường kéo ghê dựa trên bục giảng ra chậm rãi ngồi xuống. Độc Cô

Ám đi lên cầm phấn viết lên bảng hai chữ "Họp lớp" to đùng.

"Trường học lần đầu tiên thành lập hội học sinh, chỉ cần người nào đầu

óc bình thường, hạnh kiểm khá tốt đều có thể lên đây báo danh," Ngu
Đường dùng ngón tay gõ gõ lên trên chồng danh sách, "Ai muốn báo danh
thì lên đây nhận một tờ, điền xong nộp cho Tống Tiêu."

Thánh Mông chủ yếu là bán sách báo giáo dục, dưới có ba trường tiểu

học tư nhân, hai trường trung học cơ sở, danh tiếng đều rất tốt, trung học
phổ thông Thánh Mông này chỉ mới vừa khai trương năm thứ hai, cho nên
rất nhiều việc còn chưa được hoàn thiện, ví như đến giờ còn chưa có hội
học sinh.

Lần đâu tiên thành lập hội học sinh là việc có ý nghĩa cỡ nào, mọi người

hào hứng không thôi, nhưng mà không dám ở trước mặt lớp trưởng bàn tán
xì xầm.

"Còn vấn đề gì không?" Ngu Đường nói xong nhìn quanh phòng học một

vòng, không ai có ý kiến, liền đứng lên về chỗ ngồi.

Trong khi đó lớp trưởng mấy lớp khác còn đang giảng giải đến nổi nước

miếng bay tứ tung, kêu gọi học sinh tham gia, thì lớp năng khiếu năm nhất
đã kết thúc. Khóe miệng Tống Tiêu hơi bị co rút, buổi họp lớp này sao mà
giống hệt lúc Hoàng Thượng lên triều vậy, hại y thiếu chút nữa đã đứng lên
hô to: "Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!" rồi.

==========

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.