HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 822

rồi, văng tay qua vả cho Khâu Minh Diễm một phát trên mặt, "Cút ra nhau
cho tôi !"

Khâu Minh Diễm chẳng dám nói tiếng nào, khăn gói quả mướp chạy vội,

lại chẳng dám về nhà, chỉ còn biết lấy điện thoại ra gọi cho Tống Tranh:
"Con gái à, mau đến cứu mẹ."

Tống Tử Thành vì quá tức giận liền lên cơn đau tim, phải đên sbeenhj

viện kiểm tra, vài ngày sau cũng chẳng thấy có mặt ở công ty. Trong công
ty chẳng ai biết đã xảy ra chuyện gì, mà dù sao thì dù là chuyện gì thì Tống
Tiêu cũng ddeuf giải quyết êm đẹp thôi.

Về việc tuyển dụng người mới, bản phương án lần trước nói tới cuối

cùng cũng có bản phương hướng dự thảo, Tống Tiêu đem bản dự thảo này
đối chiếu với tài liệu lần trước Tiêu Chính Khanh gửi qua, rồi hỏi thêm
ông, để chỉnh sửa bản dự thảo ấy, bảo cấp dưới của mình cứ theo ý đó mà
sửa cho hợp lý.

Vài lão cáo già trong công ty, xem các ý mà Tống Tiêu Tiêu đề ra cũng

phải tâm phục khẩu phục, cũng không dám có ý định gì gọi là đánh lén sau
lưng, vô cùng nghiêm túc mà đem về sửa chữa kỹ càng.

"Thiếu gia à, chuyện sát nhập công ty không thể nói làm là làm, hiện giờ

tài chính của công ty cũng chẳng phải dư dả gì, nếu mà sát nhập sẽ phải
tiêu tốn rất là nhiều đó."

"Phải đó, mọi nguồn lực của công ty ta đều chủ yếu nằm ở thành phố A,

đi qua Đế Đô thật không ưu thế chút nào."

Tống Tiêu trên mặt thì nghiêm túc nghe, dưới tay thì đang hí húi nhắn tin

cho Ngu Đường.

【Thật là muốn đem mấy người kia nhúng vô nồi lẩu quá !】

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.