HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 920

Thấy tiểu tôn tử của mình như vậy, Ngu Thái Hàm không nhịn được, bật

cười, đem cu cậu ôm vào lòng.

Ngu Lân cứng ngắc, bị gia gia ôm như thế, quay đầu nhìn huynh trưởng.

Ngu Đường ném cho cậu một ánh mắt: "coi như ngươi tức thời.", không

nhanh không chậm, đi đến, ngồi bên cạnh ông nội.

Tiểu kịch trường:

Gia gia: Cho ngươi năm ngàn vạn, hãy rời khỏi Ngu Đường nhà chúng

ta.

Tiêu Tiêu: Chút tiền ấy mà người nghĩ có thể mua được tình yêu sao?

Gia gia: vậy ngươi muốn thế nào?

Tiêu Tiêu: Gấp đôi thế đi.

Gia gia: ...

Cũng muốn đăng sớm cho mn đọc... Nhưng thôi, cứ đọc sơ sơ chap sau

rồi PR chút để còn có cái chờ :)

Chương sau hai đứa chia tay mn ạ! Dịch luôn cho một đoạn để chứng

minh:

...

"Con đừng tưởng giờ đây đã đủ lông đủ cánh rồi thì không cần coi lời

của ta ra gì nữa đúng không?, quyền lực hiện tại trong tay con, bất cứ lúc
nào muốn ta cũng có thể lấy đi, cho ta một câu trả lời chắc chắn, con muốn
Tống Tiêu hay là muốn Ngu gia?"

...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.