HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 992

"Có điều tôi cũng có điều kiện." Ngu Đường nhìn về phía người đại diện

bên cạnh Kiều Tô, đem một phần điều khoản của người đại diện bên kia gạt
đi.

Khi Ngu Đường lên đến nơi, vừa vặn gặp được bộ mặt te tởn của Kiều

Tô cùng bộ mặt ủ rũ của người đại diện.

"Hoàng thượng! Người đến đưa cơm à?" Kiều Tô tươi cười chào hỏi.

Ngu Đường nhìn thấy Kiều Tô, hơi nhíu mày, không nhiều lời, đưa tay

bảo hai vệ sỹ đứng chờ ở cửa, còn mình thì đem theo ám vệ đi vào.

"Chuyện gì vậy?" Tống Tiêu đang cúi đầu xem văn kiện, nghe được

tiếng mở cửa liền hỏi một câu, vừa dứt lời một hộp cơn đôi đã đặt ngay lên
trên tập văn kiện, theo bàn tay đang đặt trên hộp cơm nhìn lên, chính là
thấy được bộ mặt không đổi sắc của hoàng đế bệ hạ.

"Kiều Tô làm sao lại đến đây?"

"Bàn chuyện làm ăn." (Ghê chưa? nói trống không rồi này...)

Cô nam quả nam cùng trong một phòng, Kiều Tô còn toe toét như vậy,

khẳng định là có vấn đề, hoàng đế bệ hạ hừ một tiếng. Nhưng xét thấy
hoàng hậu nhà mình còn đang giận lắm cho nên hít một hơi sâu, nuốt cục
ghen xuống, sửa lời đi một chút: "...ăn cơm trưa thôi!"

Tống Tiêu đưa tay gạt hộp cơm qua một bên: "Hoàng thượng ăn trước đi,

thần hôm nay bận lắm." Nói xong lại tiếp tục cúi đầu ký văn kiện.

Ngu Đường đi tới, rút lấy cây bút Tống Tiêu đang cầm, đặt hai tay lên

ghế, đem vây Tống Tiêu giữa hai tay mình: " Khanh còn nhớ lúc đám cưới
đã thề như thế nào không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.