HOÀNG TỬ BÉ - Trang 23

Bởi vì tôi không muốn người ta đọc cuốn sách của tôi một cách hời hợt.
Khi kể lại các kỷ niệm này, tôi buồn tủi biết bao. Sáu năm đã qua, từ khi
cậu bạn tôi đi mất với con cừu của em. Nếu tôi cố gắng tả lại em ở đây,
chính là để tôi không quên em. Thật là buồn nếu ta quên một người bạn. Có
phải ai cũng có được một người bạn thân đâu. Và có lẽ tôi sắp trở nên
những người lớn, chỉ còn thích các chữ số. Lại chính cũng vì thế nữa mà tôi
đã mua một hộp màu nước và bút chì màu. Trở lại vẽ vời thật là khó, vào
tuổi tôi bây giờ, khi mà người ta chưa hề vẽ gì ngoài con trăn khép kín với
con trăn mở từ hồi lên sáu. Tôi sẽ cố thử, hẳn thế, làm những bức chân
dung càng giống càng hay. Nhưng tôi không thành công chút nào. Một bức
trước vứt đi, bức sau còn tệ hơn nữa. Tôi lại cũng có sai lầm về tầm vóc.
Chỗ này thì ông hoàng nhỏ lớn quá. Chỗ kia em bé quá. Tôi cứ lần mò như
thế này rồi như thế khác, khi được khi không. Cuối cùng tôi còn nhầm ở
những nét quan trọng hơn nữa. Nhưng này, các bạn phải tha lỗi cho tôi. Bạn
tôi không hề giảng giải gì cho tôi. Có lẽ em cho là tôi cũng như em. Nhưng
tôi, buồn thay, tôi không biết cách nhìn thấy con cừu xuyên qua cái thùng.
Có lẽ tôi hơi giống những người lớn rồi. Tôi đã già rồi.

V

Mỗi ngày tôi lại biết thêm một điều gì đó về hành tinh, về lúc ra đi, về cuộc
du hành của cậu. Cái ấy đến nhẹ nhàng bằng những suy đoán ngẫu nhiên.
Cũng như vậy đó mà vào ngày thứ ba, tôi được biết về tấm bi kịch của
những cây baobab.
Lần này cũng là nhờ con cừu, ông hoàng nhỏ hỏi tôi, như vừa mới nghĩ ra
điều gì nghiêm trọng lắm:

– Có thật đúng là con cừu ăn những bụi cây con không?
– Phải, đúng đấy.
– ồ, tốt quá!

Tôi không hiểu sao chuyện những con cừu ăn những bụi cây con lại quan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.