HOÀNG TỬ BÉ - Trang 42

– Nhưng có ai để xét xử đâu ạ!
– Chưa thể biết, vua nói với ông hoàng nhỏ. Ta chưa đi tuần tra khắp
vương quốc của ta. Ta già quá rồi, không có đủ chỗ để một cỗ xa giá
cho ta, mà đi bộ thì ta nhọc lắm.
– ồ! Nhưng tôi đã nhìn thấy, ông hoàng nhỏ nghiêng mình nhìn sang
phía bên kia của hành tinh. Bên kia cũng chẳng có ai đâu ạ...
– Thế thì ngươi hãy tự xét xử lấy mình đi, đức vua đáp lại em. Đó là
điều khó nhất. Xét mình khó hơn xét người nhiều. Nếu ngươi xét được
mình đúng đắn, thì ngươi là một bậc hiền lương chân chính.
– Tôi, ông hoàng nhỏ đáp, tôi có thể tự xét mình bất cứ ở đâu. Tôi
không nhất thiết phải ở đây.
– Hừm! Hừm! Vua nói, hình như trên hành tinh của ta, đâu đó có một
con chuột. Đêm ta nghe nó kêu. Nhà ngươi có thể xét xử con chuột già
ấy. Thỉnh thoảng ngươi ghép nó vào tội tử hình. Như thế, cuộc đời của
nó sẽ tuỳ ở luật pháp của nhà ngươi. Nhưng mỗi lần buộc tội xong, thì
ngươi lại nên ân xá để dành dụm chuột. Chỉ có mỗi một con ấy thôi.
– Tôi, ông hoàng nhỏ đáp, tôi không thích buộc tội tử hình, và tôi chắc
rằng tôi sắp sửa ra đi.
– Không, vua nói.

Nhưng ông hoàng nhỏ, đã chuẩn bị xong, không muốn làm phiền lòng vị
vua già:

– Nếu bệ hạ muốn được tuân theo một cách đúng đắn, thì phải cho tôi
một cái lệnh hợp lý. Ví dụ như phải ra lệnh cho tôi ra đi tức khắc.
Hình như mọi điều kiện đều thuận lợi...

Nhà vua chẳng biết trả lời sao. Thoạt đầu ông hoàng nhỏ hơi do dự, rồi thở
dài, em bước đi.

– Ta phong cho ngươi làm đại sứ, nhà vua vội vàng kêu lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.