HOÀNG TỬ KIM KHÍ - Trang 393

Bridget vốn thường hát rền rĩ trong phòng bếp, giờ đang ở ngoài phòng

ăn, bận bịu gắn nến lên các giá bạc ở khắp nơi để nơi này lung linh ánh
sáng. Hoa hồng và hoa lan nổi trên những cái bát bạc đặt bên bàn trải khăn
lilen trắng. Henry và Charlotte ngồi ở đầu bàn. Gideon, trong bộ tuxedo,
ngồi mà ánh mắt chăm chú nhìn Sophie trong lúc cô ấy đi ra đi vào phòng,
dù cô ấy có vẻ cố tình tránh ánh mắt anh ta. Và ngồi cạnh Gideon là Will.

Mình yêu Jem. Mình sẽ cưới Jem. Tessa nhắc đi nhắc lại với mình câu ấy

trong suốt chặng đường tới sảnh, nhưng nó chẳng tạo ra chút khác biệt nào;
tim cô vẫn đập thình thịch khi thấy Will. Cô chưa từng thấy anh mặc đồ
tuxedo kể từ buổi dạ hội, và dù trông xanh xao và mệt mỏi, anh vẫn cự kỳ
đẹp trai.

“Đầu bếp của các cậu hát luôn miệng thế hả?” Gideon hỏi bằng giọng

sùng bái khi Jem và Tessa vào. Henry ngước lên và, khi thấy họ, một nụ
cười liền nhoẻn trên gương mặt thân thiện, lấm tấm tàn nhang.

“Mọi người đã bắt đầu băn khoăn xem hai em ở đâu…” anh lên tiếng.

“Tessa và em có tin này cho mọi người,” Jem buột miệng. Tay anh nắm

tay Tessa; cô đứng sững khi ba gương mặt hiếu kỳ quay ra nhìn họ - bốn,
nếu tính cả Sophie vừa bước vào phòng. Will ngồi im, nhìn cái bát bạc
trước mặt; một bông hồng bạch trôi trong đó, và anh dường như định nhìn
cho tới khi nó chìm thì thôi. Trong bếp, Bridget vẫn tiếp tục bài ca ghê rợn
của chị ta; lời ca văng vẳng vào phòng.

“Một đêm đẹp trời ta thưởng trăng,

Ta nghe cô hầu cất khúc oán than;

Hỡi ơi ai thấy cha tôi,

Mẹ tôi chốn hỡi, anh John nơi nào?

Có ai thấy người tôi yêu,

Chàng trai tốt bụng tên là Willy?”

Chắc mình phải giết chị ta thôi, Tessa nghĩ. Để chị ta nghĩ ra một bài hát

về cái chết của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.