HOÀNG TỬ NHỎ VÀ CHÚ BÉ NGHÈO KHỔ - Trang 28

- Thưa chúa công, mong người hãy tin lời con. Con đã nói thật.

Con là đứa bé nghèo khổ đáng thương và con ở đây chẳng qua chỉ vì
một sự lầm lẫn mà thôi. Nhưng con còn nhỏ tuổi quá, chưa đáng tội
chết. Xin chúa công hãy tha tội chết cho con. Chỉ cần một lời nói
của người cũng đủ để cứu mạng con. Ôi, thưa chúa công, người hãy
nói đi! Người hãy nói rằng người rộng lòng tha tội chết cho cậu bé
tội nghiệp đáng thương này đi!

- Chết? Đừng nói năng dại dột như vậy nữa! Hoàng tử yêu quý,

con sẽ không chết đâu.

Tôm mừng rỡ quỳ sụp xuống tạ ơn nhà vua rồi nói:

- Thưa chúa công, bây giờ chúa công cho phép con đi chứ?

- Tất nhiên, nếu con muốn thế. Nhưng con sẽ đi đâu bây giờ?

- Con muốn về nhà với mẹ con và các chị con. Thưa chúa công,

mong người hãy cho phép con đi.

Nhà vua im lặng trầm ngầm suy nghĩ một lát rồi nói với viên

cận thần đang đứng im cạnh Tôm chờ lệnh, giọng nhà vua chứa
chất đôi chút hi vọng:

- Có lẽ hoàng tử chỉ bị mất trí về điều này thôi. Chúng ta hãy

nói chuyện thêm với hoàng tử rồi sẽ rõ.

Nhà vua liền hỏi Tôm một câu bằng tiếng La-tinh. Nhờ đã học

được một ít tiếng La-tinh của cụ già hàng xóm, chú đã trả lời nhà vua
cũng bằng thứ tiếng ấy một cách trôi chảy.

Nhà vua vui mừng hớn hở tiếp tục cuộc thẩm tra. Nhà vua lại

chuyển ngôn ngữ, hỏi Tôm một câu bằng tiếng Pháp. Tôm bối rối
đứng im một lát rồi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.