khi chàng dùng tay mình không.
Chàng tiếp tục: “Còn vai em, vừa trắng lại vừa mềm.” Bàn tay chàng
lướt qua nàng.
“Còn gì nữa?”
“Anh muốn miêu tả bộ ngực của em.” Giọng chàng vừa trầm vừa bổng.
“Nhưng anh sẽ phải nhìn thấy nó trước đã.”
Nàng kéo lấy hơi thở run rẩy. Hơi thở của chàng gần bên tai nàng. Sự
hiện diện của chàng bao quanh cơ thể nàng, nhưng chàng lại không di
chuyển để chạm vào. Nàng đưa tay chạm vào sợi dây ruy băng trên cổ.
Chầm chậm, nàng kéo nó xuống và âm thanh lụa trượt tự do trong sự yên
tĩnh của phòng ngủ được bao phủ bởi không khí thân mật không thể chịu
được. Hơi thở chàng dồn dập theo từng phần chiếc áo lót rơi xuống, phơi
bầy phần phía trên ngực của nàng.
“Quá đẹp, quá trắng.” Chàng thì thầm.
Nàng nuốt xuống và thả mảnh vải xuống. Ngón tay nàng run lên. Nàng
vẫn chưa sẵn sàng tiếp xúc như thế này. Nhưng âm thanh trầm của hơi thở
chàng đang lái nàng theo.
“Anh nhìn thấy gò đất mềm mại, thung lũng tối, nhưng không phải là
thủ thuật ngọt ngào. Hãy để anh nhìn chúng, thiên thần.” Giọng chàng run
rẩy.
Một cái gì đó mang tính bản năng của phụ nữ trong nàng khiến nàng
nghĩ rằng mình có thể làm cho người đàn ông này run sợ. Nàng muốn phơi
bày bản thân với chàng, chồng nàng. Nàng nhắm mắt và kéo chiếc áo lót
xuống. Núm vú nàng vươn lên trong bầu không khí lạnh lẽo.
Chàng ngừng thở. “A, Chúa ơi, anh nhớ chúng. Em có biết chúng đã làm
gì anh khi em quay đi đêm đó không?”
Nàng lắc đầu, cổ họng nàng bị tắc nghẹn. Nàng nhớ rất rõ, ánh mắt nóng
của chàng nhìn vào bầu ngực trần của nàng, dục vọng của nàng vang lên.
“Nó gần như làm anh điên lên.” Bàn tay chàng lướt qua ngực nàng, truy
tìm những đường cong của nàng mà không chạm đến. “Anh thật sự rất
muốn em.”