“Anh xin lỗi.” Miệng chàng rời khỏi nàng, khuôn mặt chàng căng thằng
và không chút hài hước gì.
Chàng dò dẫm giữa họ và nàng nhận ra chàng phải giải phóng mình.
Nàng nghiêng đầu sang một bên để có thể nhìn thấy. Nhưng chàng đã ở trên
nàng trước khi nàng nhìn thấy.
“Anh xin lỗi.” Chàng nói một lần nữa, thanh kiếm của chàng thật cứng
và mạnh mẽ. “Anh sẽ làm điều đó cho em, anh hứa. Chỉ là” một cái gì đó
đẩy về phía nàng “sau đó. Ahh” Chàng nhắm mình như thể đang đau lắm.
Và xâm chiếm nàng. Đẩy vào và mở rộng. Thiêu cháy.
Nàng cứng mình lại.
“Anh xin lỗi.”
Nàng cắn trong má mình, cố gắng không khóc. Đồng thời nàng cảm thấy
kỳ lạ vì lời xin lỗi của chàng.
“Anh xin lỗi.” Chàng nói lần nữa.
Có cái gì đó rõ ràng bị xé rách và nàng hít vào nhưng không có một âm
thanh phát ra.
Chàng mở mắt, đôi mắt nóng sáng và hoang dại “Ồ, Chúa ơi, em yêu.
Anh hứa việc này sẽ tốt hơn vào lần sau.” Chàng hôn nhẹ lên góc miệng
nàng. “Anh hứa.”
Nàng tập trung vào bình ổn hơi thở của mình và hy vọng chàng sẽ xong
nhanh. Nàng không muốn làm tổn thương cảm xúc của chàng nhưng điều
này không dễ chịu với nàng.
Chàng hé môi nàng và liếm lưỡi dưới của nàng. “Anh xin lỗi.”
Bàn tay chàng di chuyển giữa họ và vuốt ve nàng nhẹ nhàng nơi họ kết
nối với nhau. Nàng căng thẳng, chờ đợi đau đớn nhưng thay vào đó nó rất
dễ chịu. Và nó đã tốt hơn. Hơi nóng bắt đầu chảy nơi trung tâm của nàng.
Dần dần đùi nàng thả lòng từ đường cong được tạo nên khi chàng đi vào
nàng.
“Anh xin lỗi.” Chàng thì thầm, giọng chàng trầm và lười biếng.
Ngón tay chàng lướt qua đầu nhũ của nàng. Nàng nhắm mắt và thở dài.
Chàng xoay quanh “Xin lỗi.”
Chàng di chuyển rất chậm, trượt xuống. Nó gần như rất tốt.