HỌC VIỆN KHẮC NGHIỆT - Trang 49

mất, nhưng cảm giác chỉ đơn giản như là họ đang đi đâu đó và sẽ trở về sau
một thời gian. Bây giờ, nhớ lại ánh mặt trời phản chiếu lên dòng sông
Rutabaga và tiếng cười của ba mẹ chúng khi tự tạo ra mớ hỗn độn đó là ăn
tôm chua ngọt bằng tay, buổi picnic trở nên xa vời và chúng biết rằng ba
mẹ chúng sẽ chẳng bao giờ trở lại.

"Tụi mình sẽ trở lại đó." Violet thì thầm "Một ngày nào đó chúng ta sẽ

trở lại dòng sông, bắt cá và hái dâu."

"Có lẽ thế." Klaus nói, nhưng bọn trẻ nhà Baudelaire biết rằng nếu

một ngày nào đó chúng có trở lại sông Rutagana - điều chúng chưa làm bao
giờ - thì nó cũng sẽ không còn như trước "Có lẽ thế, nhưng ngay bây giờ tụi
mình phải đến nói chuyện với Nero. Thôi nào, tới toà nhà hành chính rồi."

Bọn trẻ nhà Baudelaire thở dài rồi bước vào, từ bỏ việc sử dụng dao

nĩa của Prufrock Prep. Chúng leo lên tầng chín, và gõ cửa phòng của Nero,
ngạc nhiên thay, chúng không nghe thấy tiếng ông ta tập chơi violin. "Vào
nếu muốn." Nero nói, bọn trẻ nhà Baudelaire bước vào. Nero quay lưng lại
phía cửa, nhìn hình ảnh phản chiếu trong cửa sổ và cột thun vào bím tóc
của mình. Lúc làm xong, ông ta giơ hai tay lên. "Kính thưa quý ông quý bà,
hiệu phó Nero!" Ông ta giới thiệu, bọn trẻ lễ phép vỗ tay. Ông ta xoay
người lại.

"Ta tưởng chỉ nghe một tiếng vỗ tay thôi chứ." Ông ta nghiêm giọng

"Violet và Klaus, hai đứa không được ở đây. Mấy đứa biết mà."

"Xin ông tha thứ." Violet nói "Nhưng ba đứa cháu có việc quan trọng

muốn thảo luận với ông."

"Ba đứa cháu có việc quan trọng muốn thảo luận với ông." Nero nhại

lại một cách khó nghe "Điều quan trọng là mấy đứa phải hi sinh quyền sử
dụng dao nĩa của mình. Vâng. Vâng. Quyết định vậy đi. Ta còn phải tập
luyện nhiều cho buổi hoà nhạc kế tiếp, thế nên đừng làm mất thời gian."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.