HỌC VIỆN KHẮC NGHIỆT - Trang 95

"Chị mong vậy." Violet thì thầm "Chị mong vậy. Nhưng ngay bây giờ,

tụi mình nên thôi suy nghĩ về việc này và bắt đầu một nửa kế hoạch còn lại.
Mang giày ồn vào và vô lều mồ côi thôi."

"Em không thể tưởng tượng được chị làm ghim bấm bằng cách nào."

Klaus nói "Với một cái nĩa, vài thìa xốt rau bina, và một củ khoai tây nhỏ.
Nghe cứ như thành phần của một món ăn phụ chứ không phải là một thiết
bị. Em hi vọng kỹ năng sáng chế của chị không bị lục nghề vì thiếu ngủ."

"Chị đâu định dùng chúng làm thiết bị." Violet nói "Thật là ngạc nhiên

khi bao nhiêu năng lượng ùa về khi mà chị có kế hoạch. Bên cạnh đó, kế
hoạch của chị không chỉ liên quan đến mấy món chị lấy mà nó liên quan
đến mấy con cua trong lếu mồ côi và giày ồn của tụi mình. Bây giờ, mang
giày xong rồi thì làm theo chỉ dẫn của chị."

Hai đứa nhỏ nhà Baudelaire khá bối rối về điều này, nhưng từ lâu

chúng biết rằng khi đụng đến phát minh, thì ta có thể tin tưởng Violet tuyệt
đối. Trong quá khứ gần đây, con bé đã làm ra cái móc leo tường, cái đồ mở
khóa và một thiết bị báo hiệu và bây giờ dù sao đi nữa - ý là "dùng một cái
nĩa, vài thìa sốt rau bina, một củ khoai tây nhỏ, con cua sống và giày ồn" -
con bé sẽ tạo ra một cái máy làm ghim bấm.

Ba chị em mang giày ồn và theo chỉ dẫn của Violet, vào lều. Như

thường lệ, những con cua nhỏ lang thang khắp lều, tận dụng thời gian
chúng một mình không phải lo sợ tiếng ồn. Bình thường, bọn trẻ nhà
Baudelaire sẽ dậm chân lên sàn nhà khi bước vào để những con cua chạy
xuống bện rơm hay những nơi ẩn náu khác. Tuy nhiên lần này Violet chỉ
dẫn mấy em nó đi theo đội hình được xếp cẩn thận, để dồn con cua có vuốt
to nhất và lớn nhất và góc lều. Trong khi những con cua khác chạy tán loạn,
thì con này kẹt ở một góc, nó sợ giày ồn nhưng không còn chỗ nào để trốn
nữa cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.