HỎI ÁNG MÂY CHIỀU - Trang 13

- Có lẽ. Cậu biết là tôi không thích buồn đâu nếu không tôi đã quay sang
Ấn Độ lần nữa đấy.
Phương Trúc bỗng nói:
- Lần sau có buồn, ông khỏi cần sang Ấn Độ. Tôi giới thiệu ông đến nơi
này cũng hay lắm. Đó là " Thung lũng chiều".
Phi Hoàn ngạc nhiên.
- "Thung lũng chiều"? Tôi chưa nghe quạ Một danh lam thắng cảnh à?
- Không phải. Đấy chỉ là tên củaa một quán cà phê thôi, nằm ở đường
"Nam Kinh Đông Lộ" đấy.
Phi Hoàn chau mày.
- Quán cà phê à? Ở đấy có gì đặc biệt?
Phương Trúc nói:
- Cùng không có gì. Ở đó có rất nhiều trò chơi điện tử như bắn ruồi, bắn đĩa
baỵ Ta có thể chơi kéo dài mãi đến bao giờ chiến thắng mới thôi.
Phi Hoàn lắc đầu:
- Vậy mà cô cũng làm cho tôi rối lên.
- Không tin ông đến đấy một lần xem, sẽ thích ngay.
- Được hôm nào rảnh, tôi sẽ đến đấy.
Phi Hoàn bỏ đi. Mọi người nhì theo mãi đến lúc bóng của Hoàn khuất lẫn ở
cầu thang máy.
Phi Hoàn đã ra về, nhưng đề tài cứ xoay quanh cái anh chàng "giết cọp" đó.
Phương Bình thắc mắc nhiều nhất. Phương Trúc chỉ ngồi yên lặng để nghe.
Còn bà Minh Hà thì hỏi á Thi:
- Làm sao cậu lại quen với ông ấy vậy?
- Vì Phi Hoàn là bạn của anh cả con.
- Có lẽ hắn phải giàu lắm. Bằng không làm gì rảnh sang Ấn Độ chơi?
- Anh ấy được thừa kế một tài sản lớn. Một cơ sở gia công hàng dệt xuất
khẩu đấy.
- Thế ông ta không sống ở Đài Loan à?
á Thi nói:
- Ông ấy thì nơi nào cũng là nhà. Suốt năm cứ chu du thế giới. Nhưng lúc
nhỏ thì Phi Hoàn lại học ở Đài Loan. Tốt nghiệp trường Đại Học thương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.