HỎI ÁNG MÂY CHIỀU - Trang 155

Có tiếng đàn ông gọi. Rồi một người tay cầm cốc rượu từ đám đông bước
ra. Giọng nói ông ta thật quen thuộc. Không những giọng nói mà còn cả
dáng người. Phương Trúc định lẩn tránh, nhưng không còn kịp, Phi Hoàn
đã đến trước mặt.
Như một bất ngờ, Phi Hoàn cũng chựng lại, rượu sóng sánh trong ly muốn
tràn ra ngoài. Phương Trúc lách người qua một bên với nụ cười nhẹ.
- Nếu tôi không lầm thì ông là Cố Phi Hoàn. Xin được phép tự giới thiệu
tôi là nữ ký giả của Nhật Nguyệt thời báo. Tôi vừa mới nói chuyện với bà
nhà của ông. Chúng tôi thảo luận đề tài "Thế nào là hạnh phúc".
Phi Hoàn như ngợp choáng. Chàng chưa biết phản ứng ra sao thì Vy San đã
lên tiếng.
- Phi Hoàn. Đây là cô Kỷ đấy, anh biết không?
Phi Hoàn lúng túng nói.
- Cô Kỷ à? Cô và nhà tôi quen nhau mà?
Chàng đưa tay ra bắt lấy tay Phương Trúc. Hoàn siết nhè nhẹ nhưng không
buông ra. Vy San còn giải thích thêm.
- Em nhớ là em biết cô ấy. Em quen cô ấy trong buổi tiếp tân lần trước ở Bộ
Ngoại giao đấy.
Phi Hoàn hỏi mắt liếc nhanh về phía Phương Trúc.
- Ồ! Ở bộ ngoại giao à? Thế lúc này cô khỏe chứ?
Giọng nói của Phi Hoàn có cái gì nghèn nghẹn. Phương Trúc nhìn về phía
Vy San rồi nói nhanh.
- Khỏe, cám ơn ông. Ông đến đây và đã làm gián đoạn cuộc thảo luận của
chúng tôi.
Phương Trúc mỉm cười, nhưng cũng không dám nhìn vào mắt Hoàn.
- Ban nãy chúng tôi thảo luận và tôi phải thú nhận một điều xưa nay tôi ít
khi gặp được một người đàn ông nào lại có thể mang lại được cái hạnh
phúc trọn vẹn cho người đàn bà như ông đây. Bà nhà cho thấy là bà rất
hạnh phúc. Hạnh phúc đến nỗi người khác trông thấy phải ganh tị.
Phương Trúc ngẩng lên. Lần này nàng nhìn thẳng vào mắt Hoàn.
- Ông là một người đàn ông lý tưởng, hiếm thấy.
Phương Trúc nâng cốc rượu lên, hớp một hớp. Qua cốc rượu, Phương Trúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.