HỎI ÁNG MÂY CHIỀU - Trang 20

- Cái con người cũ không còn nữa Phượng à.
Phượng tắt nụ cười. Phòng khách chợt lạnh đi. Quân cứu vãn tình thế, nói:
- Hoàn. Cậu cho chúng tôi trà nóng đi. Mới ăn cơm tiệm ra. Ớt cay quá. Cứ
phải uống nước mãi.
Hoàn như nhớ ra nhà có khách, chàng quay lưng đi vào bếp.
- à! quí vị ngồi đợi một tí nhé. Tôi phải nấu nước trước.
Phượng ngạc nhiên rồi thở ra nói.
- Sao vậy? Nước bình thủy anh cũng không có? Thôi đi, ông ngồi đây, tôi
đi nấu nước chọ Nhưng mà... Ở nhà có sẵn trà không chứ?
Hoàn chợt nhớ ra.
- à... mà cũng không có.
- Vậy thì, hằng ngày anh uống gì chứ?
Hoàn lúng túng.
- Tôi à. Thường thì ít khi tôi có mặt ở nhà. Nếu khát thì thường uống rượu,
đôi khi nước lọc thôi.
Phượng nhìn Hoàn
- Vậy thì anh biết hiện nay ở nhà đang thiếu cái gì không? Đấy là một
người đàn bà.
Hoàn tái mặt. Quân cảnh giác vợ.
- Phượng, em đừng nên khiến Hoàn khó xử chứ.
Phượng tròn mắt.
- Tại sao ta cứ trốn lánh vấn đề mãi như vậy? Hoàn thiếu một người đàn bà
trong nhà, đó là sự thật. Anh ấy cũng chỉ mới ba mươi hai tuổi. Đàn ông ở
cái tuổi đó vẫn có thể lập gia đình. Đâu phải vì Hoàn đã ba lần lấy vợ? Cái
gì cũng có nguyên do và cũng cần được sống chứ?
Quân kéo tay vợ.
- Phượng. Tối nay em làm sao thế? Chưa có uống rượu mà sao lại...
Phượng tiếp lời.
- Lại nói vậy phải không? Tôi thấy mấy người cứ né tránh vấn đề một cách
kỳ cục. Chúng ta là bạn bè cơ mà. Tại sao gặp nhau là phải nói chuyện dầu
lửa lên giá, rồi bầu cử Tổng Thống... Mấy chuyện đó quá xa vời, không
thực tế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.