HỎI ÁNG MÂY CHIỀU - Trang 21

- Sao lại không? Nó vẫn dính liền với đời sống ta đó chứ?
Phượng cố chấp nói.
- Nhưng nó không ảnh hưởng một cách trực tiếp. ít ra là đối với Hoàn. Anh
ấy bây giờ đang cần yêu và phải có người yêu.
Hoàn bối rối, chàng chỉ đứng lặng nhìn hai người bạn thân. Cuối cùng rồi
Hoàn cũng nhập cuộc.
- Phượng. Dù gì bạn cũng là người dám thực hiện, dám giải phẫu cái vết
thương đời của tôi. Phải nói thật một điều này: Ở cái xứ Đài Loan này, chỉ
có hai người là bạn tri kỷ của tôi. Mọi sự bí ẩn của đời tôi, hai bạn đều biết
rành cả. Nhưng những gì tôi đang suy nghĩ hiện nay, chưa chắc hai bạn đã
biết đâu. Chuyện nãy giờ hai bạn nói, để hôm nào khác chúng ta tiép vậy
nhé. Được không? Còn bây giờ thì...
- Thì sao?
Hoàn nói một cách chậm rãi.
- Có lẽ cuộc đời tôi không còn muốn kết thân với một người đàn bà nào
nữa. Cũng như không dám nói chuyện yêu đương. Sau hàng lô chuyện đã
xảy ra như vậy, tôi thấy là trong cuộc đời này... Những người đàn bà lý
tưởng tốt lành thì tôi không còn đủ điều kiện để kết hôn, còn những người
mà thấp kém quá thì tôi lại khinh thường không muốn tiến tới...
Phượng cắt ngang.
- Anh khá mặc cảm đấy. Tôi thấy thì những lần thất bại trươc , đâu phải lỗi
của mỗi một mình anh gây nên đâu?
Hoàn lắc đầu:
- Thôi, đừng nhắc lại những chuyện đó nữa!
Phượng cụt hứng, quay sang chồng.
- Thôi chúng ta đi, hôm nay đến không đúng lúc tí nào.
Hoàn chặn lại
- Khoan đã. Phượng, xin lỗi. Tôi biết những gì Phượng vừa nói đều xuất
phát từ tình bạn bè. Tôi cũng mong rằng, bao giờ thời cơ đến... Tôi rồi sẽ
tìm lại được hạnh phúc.
- Tìm lại được? Ở đâu?
Phượng hỏi một cách nghi ngờ. Hoàn có vẻ buồn rầu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.