HỎI ÁNG MÂY CHIỀU - Trang 24

Hoàn vừa cười vừa nói:
- Ở đấy thì cũng chẳng có tiết mục gì. Đó chỉ là một quán cà phê bình
thường, có trà, có cà phê... Có thêm một vài thú tiêu khiển.
Phượng tò mò nói:
- Tôi thì không biết chuyện quá cà phê lại có thể giải sầu. Nhưng nghe anh
giới thiệu, tôi chắc ở đấy hẳn có cái gì là la.
Quân thắc mắc:
- Cái gì mới được chứ?
Hoàn bật mí:
- Một trò chơ mới có gần đây. Trò chơi điện tử đấy.
Quân tròn mắt.
- Trò chơi điện tử? Thật sự cậu mê cái thứ ấy à? Cậu có biết cái đó là trò
chơi của trẻ con không?
Hoàn với chìa khóa xe trên bàn nói.
- Thật sự tôi mê nó. Nhưng tôi nghĩ, nó không hẳn là trò chơi dành cho trẻ
con. Tôi chắc chắn nếu bạn nhập cuộc, bạn cũng mê nó cho mà xem. Khi
trên màn ảnh nhỏ hiện lên mấy chiếc đĩa bay là bạn chỉ còn tập trung hết
tâm trí vào việc làm sao bắn hạ chúng nó chứ không còn đầu óc đâu để mà
nghĩ đến chuyện khác.
Quân kêu lên.
- Trời đất. Cậu hết đi giết cọp lại đi hạ đĩa baỵ Tôi thấy cậu làm sao ấy?
- Cuộc đời dài lắm. Đương nhiên là chúng ta phải giải sầu thôi.
Thế là họ bước ra khỏi nhà. Khép cửa, xuống cầu thanh máy. Vừa vào
thang, Quân đã nói ngay.
- Hoàn, sao cậu lại xuống dốc như vậy? Trò chơi điện tử cũng chỉ là trò
chơi con nít. Tôi không khinh thường cậu, nhưng tôi thấy cậu có vẻ không
bình thường đấy.
Hoàn nói:
- Cậu cứ khinh đi. Cậu biết không, máy móc điện tử rất nhạy bén. Nó biết
được cái nhược điểm của con người ta và nó tấn công.
- Vậy mà tôi tưởng cậu chỉ quan tâm đến cuộc sống.
Hoàn cảm thấy hơi bất bình. Nhưng thanh máy đã ngừng. Họ đi ra bãi xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.