HỎI ÁNG MÂY CHIỀU - Trang 39

Phương Trúc mỉm cười.
- Em cứ đi đi mà, chị không muốn làm cái bung xung phá rối.
Đến lượt Phương Bình đỏ mặt.
- Chị Trúc kỳ quá!
Có tiếng thúc của á Thi từ bên ngoài phòng khách.
- Trễ quá rồi, Phương Bình ơi. Giờ này hẳn đã chiếu đoạn phim đầu. Em
mà chậm một chút nữa thì nam nữ tài tử chính sẽ qua giai đoạn yêu nhau để
lấy nhau đấy.
Phương Trúc giục em gái.
- Thôi em sửa soạn rồi đi nhanh đi.
Phương Bình vẫn phân vân, nhưng rồi cuối cùng nói.
- Thôi được, để tối này về, chị em mình sẽ nói chuyện sau.
Rồi Phương Bình bước ra ngoài. Phòng khách có vẻ ồn ào. Tiếng của cha
nàng đang dặn dò Phương Bình về sớm. Còn mẹ thì cảnh giác Phương Bình
đừng ăn quà vặt nhiều quá dễ đau bụng. Ồ! Trái tim của mẹ cha bao giờ
cũng vậy. Con đã lớn sắp lấy chồng đến nơi mà mãi lo lắng dặn dò Phương
Bình như con bé lên ba không bằng. Nhưng rồi, cuối cùng đâu cũng vào
đấy. Phương Bình và á Thi đã đi khỏi nhà. Anh Hùng thì có tiết mục riêng.
Phòng khách trở lại sự yên tĩnh. Có tiếng hát của anh chàng ca sĩ quen
thuộc trên máy truyền hình, bản "Không bao giờ quên".
Không bao giờ quên. Quên mãi không đành.
Tình yêu say đắm, nỗi buồn xa nhau.
Những buổi chiều lang thang trong mưa
Những vòng tay ấm giữa trời buốt giá...
Phương Trúc lắng nghe. Rồi lại nhớ đến bản nhạc "Hỏi áng mây chiều".
Đột nhiên Phương Trúc thấy không thể ở lại nhà được nữa. Căn phòng
bỗng trở nên lạnh lẽo làm sao dưới ánh đèn vàng. Phương Trúc không thể
ngồi thế này để học bài. Có một cái gì trống vắng, buồn bực. Giọng hát của
anh chàng ca sĩ cứ tiếp tục.
Tiếng lòng giục giã trong tim
Hãy quên đi, quên đi
Những kỷ niệm ngày cũ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.