HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 481

- Đánh thức cô ấy dậy; thế nào cũng phải dậy – anh ta giậm mạnh chân

xuống đất – tôi đã bảo thuê ngựa sẵn sàng cả rồi mà… phải, đâu vào đấy
cả. Hỏng hết mọi sự rồi… bây giờ…

Bà O’Dowd hỏi:

- Bây giờ làm sao?
- Tôi đi Ghent đây. Thiên hạ ai cũng đi cả. Tôi dành cho bà một chỗ ngồi

trong xe! Nửa giờ nữa ta lên đường.

Bà thiếu tá nhìn vào mặt anh chàng, vẻ khinh bỉ lộ ra nét mặt. Bà nói:

- Chưa có lệnh của ông O’Dowd nhà tôi, tôi chưa rời khỏi nơi này. Ông

Sedley, ông có thể đi đâu tùy thích nhưng nhất định tôi và Amelia ở lại đây.

- Cô ấy phải đi. Joe lại giậm chân đáp.
Bà O’Dowd khuỳnh tay đứng án ngữ ngay trước cửa phòng ngủ. Bà bảo:

- Ông định đưa bà ấy về với cụ bà nhà ta phỏng? Hay là chính ông cũng

muốn về núp bóng bà cụ đấy, ông Sedley? Vậy thì chào ông, chúc ông lên
đường bình an vô sự. Chúc ông một hành trình tốt đẹp. Tôi khuyên ông
điều này, nên cạo, quách bộ râu đi thôi, kẻo chúng nó làm lôi thôi đấy.

- Bỏ mẹ thật.
Joe kêu lên, vừa sợ, vừa giận lại vừa bực mình.

Vừa lúc ấy, thằng Isidor lù lù bước vào, mồm cũng đang chửi vung tàn

tán: “Hết sạch cả ngựa rồi”

[137]

.

Ngày hôm ấy, ở Brussels không phải chỉ có Joe là biết sợ đến cuống

người lên. Gần sáng thì Joe sợ hãi đến gần như biến thành loạn trí ở trên, ta
đã rõ chị Pauline cũng có một anh nhân tình, anh phải ra trận đương đầu
với quân đội của hoàng đế Napoléon. Anh này là người Brussels và làm
khinh kỵ binh trong đội quân Bỉ. Trong cuộc chiến tranh này, lính Bỉ nổi
tiếng không phải vì can đảm, mà vì chuyện khác; cho nên anh chàng Van
Cutsum, người yêu của Pauline, cũng chẳng dũng cảm gì nên đã ngoan
ngoãn tuân theo lệnh rút lui của viên đại tá Bỉ. Trong thời kỳ đó trong đội
quân đồn trú ở Brussels, có anh chàng trai trẻ Regulus (anh ta vốn sinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.