HỒI KÝ ALEX FERGUSON - Trang 114

không nào? Nhưng đôi khi bạn sẽ thấy tôi đứng kế bên một nghị sĩ của Đảng Lao
động. Đó là tác động mà tôi mong muốn.

Tôi luôn theo phe cánh tả, điều này giải thích vì sao tôi đánh giá cao hoạt

động của Gordon Brown. Và cả John Smith nữa, ông John Smith quá cố lẽ ra đã
là một Thủ tướng tốt của Đảng Lao động. Tôi cũng thấy tiếc cho Neil Kinnock:
người tài hoa nhưng kém may mắn. Tôi mong được thấy ông ở phố Downing biết
dường nào. Ông có cá tính thật mạnh mẽ. Tôi ủng hộ các nguyên tắc của Brown
hơn nhưng phải thừa nhận các đường lối hợp lòng dân của Blair mới chính là con
đường để thắng cử. Blair đã định vị chính xác, hơn nữa, ông là chính trị gia có
sức thu hút lớn và được công chúng yêu thích trong một thời gian dài, cho đến
khi cuộc xâm lược Iraq hủy hoại hình ảnh của ông trước công chúng.

Tình bạn của tôi với Alastair Campbell có được nhờ Jim Rodger, một người

tuyệt vời, cựu phóng viên bóng đá Scotland và là bạn tâm tình của vài thủ tướng
theo Đảng Lao động. Ông gọi cho tôi và yêu cầu tôi để Alastair (khi ấy đang làm
cho tờ Mirror) phỏng vấn. Sau đó Alastair và tôi có quan hệ thân thiết với nhau,
anh ta rất hay thư từ cho tôi. Alastair là một người rất giỏi về giao tiếp và xây
dựng mạng lưới quan hệ, sau này trở thành thư ký báo chí của Tony. Chúng tôi
trở thành bạn tốt do vai trò của anh trong Đảng Lao động. Một tuần trước cuộc
bầu cử năm 1997, tôi ăn tối với Alastair, Tony và Cherie tại khách sạn Midland ở
Manchester. Tôi nói với Tony, “Nếu ông có thể giữ chính phủ của mình trong một
căn phòng và khóa trái cửa, ông sẽ không gặp rắc rối. Vấn đề của chính phủ là tất
cả bọn họ đều muốn bay xa trên đôi cánh riêng, họ có đồng minh riêng, có quan
hệ báo chí riêng. Kiểm soát nội các luôn là phần rất khó khăn.”

Tony đã tiếp nhận thông điệp đó. Dù nắm bất kỳ vị trí quyền lực nào, trong

bạn đều có sự yếu đuối. Nếu bạn đang lãnh đạo một đất nước thì trách nhiệm thật
lớn lao và nỗi cô đơn là chắc chắn. Tôi có thể lấy mình ra đối chiếu. Mỗi buổi
chiều, khi kết thúc công việc và ngồi một mình trong văn phòng, tôi luôn khát
khao một người bạn tâm tình. Công việc của người lãnh đạo dường như được bao
quanh bởi một khoảng chân không mà chẳng ai muốn bước qua nó. Tony chính là
một người trẻ tuổi đang bước vào một vị trí lãnh đạo như vậy.

Trong hồi ký của mình, Tony cho biết ông đã hỏi ý kiến tôi về việc sa thải

Gordon Brown khi ông đang là Thủ tướng và Gordon đang ở nhà kế bên số 11
(Số 10 phố Downing là nơi ở của Thủ tướng Anh, căn số 11 kế bên là của Bộ
trưởng Tài chính - ND). Tôi còn nhớ Tony không hỏi cụ thể về Gordon. Câu hỏi
của ông là về các siêu sao và cách tôi xử lý họ. Câu trả lời của tôi là: “Điều quan
trọng nhất trong công việc của tôi là quyền kiểm soát. Ngay lúc họ đe dọa quyền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.