HỒI KÝ ALEX FERGUSON - Trang 213

thuyết phục cậu ấy đổi ý, để có thể có sự phục vụ của cậu ấy trong một mùa giải
nữa, nhưng quan điểm của Scholes là 25 trận một mùa giải không đủ với mình.
Paul cũng thừa nhận rằng hai chân của mình như muốn biến mất trong 25-30 phút
cuối trận. Scholes đã vượt qua hai ca phẫu thuật đầu gối và một căn bệnh về mắt
trước đó (vấn đề này đã khiến cậu ấy phải ngồi ngoài vài tháng), tuy nhiên
Scholes vẫn chơi ở phong độ cao. Quả là cực kỳ phi thường!

Bàn thắng Scholes ghi trong trận đấu vinh danh cậu ta vào mùa hè đó đúng

là một tuyệt phẩm. Paul đã không cho thủ môn Brad Friedel trong khung thành
bất cứ cơ hội nào: một cú sút mạnh như tên lửa! Trên khán đài, Eric Cantona đã
phải vỗ tay tán thưởng. Trong chương trình Talksport sau này tôi nghe một người
dẫn chương trình nói rằng Paul không nằm trong top bốn cầu thủ hiện đại hay
nhất của Anh. Anh ta quả quyết rằng Gascoigne, Lampard và Gerrard là những
cầu thủ giỏi hơn. Một nhận xét hoàn toàn vô nghĩa!

Sau trận chung kết Champions League thứ hai thất bại dưới tay Barcelona,

tôi đã phải tự hỏi: vấn đề ở đây là gì? Trước hết, một số cầu thủ của chúng tôi đã
chơi dưới phong độ. Một yếu tố khác có thể là do chúng tôi đã quen với việc
kiểm soát bóng nhiều trong các trận đấu, và khi quyền kiểm soát bóng rơi vào tay
đối thủ, điều đó có thể gây ảnh hưởng đến sự tự tin và tập trung của chúng tôi. Có
vài người tin vào cái giả thuyết rằng các cầu thủ của chúng tôi đã bối rối vì phải
chơi ở vai trò chiếu dưới, sự lúng túng xảy ra ngay cả với những cầu thủ như
Giggs, hay Ji-Sung Park, người mà trong trận tứ kết gặp Chelsea, đã tắc bóng mọi
cầu thủ của đối phương và lên xuống khắp mặt sân cả ngày hôm đó. Chúng tôi
không thấy được cậu ấy thể hiện như vậy khi gặp Barcelona, với đội hình xuất
phát: Valdés, Alves, Piqué. Abidal, Mascherano; Busquets, Xavi, Iniesta; Messi,
Villa và Pedro.

Họ vượt lên dẫn bàn nhờ Pedro từ một trong những đường chuyền vô cùng

khéo léo của Xavi nhưng Rooney đã ghi bàn gỡ hòa cho chúng tôi sau một pha
đập nhả nhanh với Giggs. Nhưng sau đó cỗ xe Barcelona bắt đầu thực sự lăn
bánh, với Messi là người kiểm soát. Cậu ta và Villa ghi những bàn thắng kết liễu
chúng tôi trong trận đấu cuối cùng của Van der Sar cho câu lạc bộ.

Tôi đã mắc một sai lầm vào giờ nghỉ. Tôi vẫn tập trung vào việc giành chiến

thắng và bảo Rooney cần phải chạy liên tục vào những chỗ trống phía hai hậu vệ
biên của Barca. “Chúng ta sẽ giành chiến thắng nếu cậu thực hiện được điều đó
liên tục.” Tôi thúc giục Rooney. Khi ấy tôi đã quên một vấn đề lớn nhất khi thi
đấu với Barcelona: trong rất nhiều trận đấu họ đã giành chiến thắng một cách
hiệu quả trong 15 phút đầu của hiệp hai. Tôi lẽ ra đã nên cảnh báo điều đó với các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.