Hodgkinson, huấn luyện viên thủ môn, đã khẳng định với tôi: “Anh chàng này
được đấy, hãy kí hợp đồng đi.”
Lúc đầu tôi cảm thấy rất bối rối khi phải mang một thủ môn người nước
ngoài về chơi bóng đá ở Anh. Một trong những trận đấu đầu tiên của Schmeichel
là với Wimbledon. “Crazy gang”
đã liên tục tấn công, dội bom trên đầu
Schmeichel và thậm chí còn chơi cùi chỏ với cậu ấy. Schmeichel đã phát điên lên,
liên tục kêu các trọng tài.
Tôi thấy rõ tình huống này và nghĩ, “Chẳng có cơ hội nào cho cậu đâu.”
Trọng tài không thể nào quan sát đủ nhanh các tình huống va chạm. Trong một
trận khác trong thời kỳ đầu ở MU, Peter băng ra cắt một quả tạt và đã không
thành công. Lee Chapman đã ghi bàn từ tình huống đó. Vậy đấy, cậu ta đã có
những sai lầm trong thời gian đang cố hòa nhập với bóng đá Anh, và mọi người
nói, “Xem chúng ta có gì ở đây nào?”. Đó là một lời chế nhạo. Nhưng Peter có
sức khỏe rất tốt, cậu ấy che chắn cả khung thành và rất dũng cảm. Khả năng phát
bóng của cậu ấy thật phi thường. Tất cả những phẩm chất đó đã giúp Peter vượt
qua những ngày đầu khó khăn tại đây.
Van der Sar đã chứng kiến nhiều thay đổi ở hàng phòng ngự. Schmeichel
quá quen với việc đứng sau một hàng hậu vệ gồm 4 người: Parker, Bruce,
Pallister và Irwin. Họ cùng nhau đá chính ở hầu như tất cả các trận đấu. Van der
Sar thì phải quen với việc thi đấu cùng các hậu vệ trung tâm khác nhau và các
hậu vệ biên mới. Luôn luôn có sự thay đổi. Trong những tình huống như vậy Van
der Sar đã cho thấy được tài năng của mình khi luôn tổ chức hàng phòng thủ rất
tốt.
Đó là thời gian khi Peter Kenyon là Giám đốc điều hành chịu trách nhiệm
thực hiện các hợp đồng chuyển nhượng, Patrick Vieira của Arsenal là cầu thủ
chúng tôi rất quan tâm. Tôi đã bảo Peter gọi cho Arsenal hỏi mua Vieira. Peter
bảo đã liên hệ rồi. Sau đó tôi nói chuyện này với David Dein và ông ấy nhìn tôi
như thể tôi có một chiếc sừng trên đầu vậy. David không thể hiểu được tôi đang
nói về điều gì. Mỗi người bọn họ đều có những toan tính riêng của mình, và cho
tới tận hôm nay, tôi vẫn không biết được họ nghĩ gì.
Rất nhiều lần tôi nhận điện thoại từ đại diện các cầu thủ nói, “Cậu ta muốn
chơi cho Manchester United.” Tôi chưa bao giờ nghi ngờ những tuyên bố kiểu đó
cả. Nhưng tôi biết rằng họ cũng muốn chơi cho Arsenal, Real Madrid, Bayern
Munich và tất cả những đội bóng danh giá khác. Các cầu thủ luôn muốn chơi cho
các câu lạc bộ lớn. Các đại diện cũng kiếm được nhiều tiền hơn từ các thương vụ