HỒI KÝ BÀ TÙNG LONG - Trang 171

Mưa về đọng ở hàng mi

Mắt tôi hồng lệ dựng xây hồng vàng

Đèo bòng đeo đuổi đa mang

Đẩy đưa u oán đá vàng hiểu cho

Đi đi lỡ bước sang đò

Cuồng ca tuế vũ không dò lênh đênh

Đi đi suốt kiếp mỏi mềm

Nhọc nhằn đã lắm còn lênh đênh hoài

Giọt mưa gõ nhịp kéo dài

Hoàng hôn gõ nhánh cửa cài kín bưng

Đi đi tỉnh mộng vô chừng

Đăm chiêu vô tận, ngại ngùng vỡ toang

Như tia nắng biếc chiều tàn

Lửa đời thoi thóp khôn hàn trái tim

Niềm vui níu nhánh mộng chìm

Tâm hồn cô độc tâm tình tìm nhau

Gom từng con nắng nhỏ chơi

Nụ cười hiu hắt phanh phôi nỗi đời

Nhành đời gió lộng trùng khơi

Nhặt lên thả xuống chiều vời vợi bay.

(L.T.S. của báo

Tuổi Trẻ:

Sáng ngày 4-1-1994, trong sân báo

Tuổi Trẻ có mấy phóng viên đang ngồi tán gẫu trên bàn đá

trước khi đi công tác. Bỗng một người kêu lên “Ủa, thi sĩ Bùi Giáng đây nè!”. Cả bọn cùng quay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.