HỒI KÝ BÀ TÙNG LONG - Trang 7

CHƯƠNG

1: Thời thơ ấu

Cha ơi!

Hôm nay con đứng ở hành lang cư xá nhìn xuống sân thấy mấy đứa trẻ đang xúm nhau

dán diều, rồi sau đó chúng xách con diều giấy chạy qua chạy lại cho diều lấy đà để bay bổng lên

không, con bỗng nhớ cha vô hạn. Thời gian trôi qua mau quá cha nhỉ, mới đó mà đã 75 năm! Con

đã già, hơn tám mươi rồi, còn cha đã ra người thiên cổ từ lâu (cha mất năm Bính Thân - 1956).

Hồi con mới lên năm tuổi, cha từ Đà Nẵng đổi vào Tam Quan, một huyện miền biển của tỉnh

Bình Định. Mới năm tuổi nhưng con đã biết đọc biết viết do cha dạy. Suốt thời thơ ấu và niên thiếu

của con, cha luôn luôn là ông thầy nhân từ mà cũng rất nghiêm khắc. Với năm tuổi ấy, con được

cha dạy rất nhiều, nào những bài thơ dạy con của Nguyễn Trãi, những bài ca trù con thường nghe

cha đọc, cho đến những bài hát bộ mà khi hứng lên cha hát và phùng mang trợn mắt như một Lưu

Bị hay một Địch Thanh.

Mỗi sáng sớm, vào lúc năm giờ, con thường theo cha ra biển để thả diều ô. Diều của cha là một

con diều lớn, làm bằng những miếng tre vót kỹ, có hình thù một con chim, với đôi cánh dài và cái

đuôi như cánh quạt, được bồi bằng những tờ giấy màu thật đẹp. Hai cha con, cha đi trước cầm con

diều, con đi theo sau ngắm vầng thái dương mới ló dạng ở chân trời. Gió biển buổi sáng thật mát,

thật trong lành và mặc dù phải dậy sớm, trong khi mẹ còn ngủ với em, con vẫn tỉnh táo ngay và

chạy lạch bạch theo cha, lòng vô cùng thích thú.

- Cha ơi! Hôm nay trời mát quá cha nhỉ?

- Mau lên con, gió đang lên, diều sẽ bay cao...

***

Bãi biển với những cồn cát rất quen thuộc với tôi, nhưng mỗi ngày tôi mỗi khám phá ra một chuyện

gì đó rất mới mẻ để theo đuổi trong khi cha tôi đang điều khiển sợi dây cước cho diều lên, lên cao, lên

cao. Tôi đi tìm những ổ trứng của các con chim biển đẻ trên bãi cát. Chim chỉ cần bươi một cái hốc

cạn rồi đẻ. Có khi tôi lượm được ba trứng, có khi năm, và sau đó cắc ca cắc củm đem về luộc ăn. Có

khi tôi tìm thấy cả một đống trứng ba ba hay con vích, làm dấu để đó, không dám hốt, chờ khi cha tôi

cuốn dây cước, hạ diều xuống, hai cha con mới hốt về. Thế là được một bữa ăn lạ miệng. Khi không

tìm được trứng chim, tôi đi hái những trái ma vương chín ở các bụi gai mọc rải rác trên bãi biển, dưới

chân các nống cát. Trái ma vương có mùi thơm, ngọt ngọt, chua chua, ăn rất giòn và ngon hơn cả trái

sơ-ri. Gặp mùa, tôi hái bỏ đầy cả hai túi áo. Khi về, hai cha con vừa đi vừa ăn thật thích thú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.