HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 161

bảo hiểm y tế chung chung, vì chi phí sẽ được trả cho một cá
nhân; nó sẽ ngăn chặn được sự lạm dụng.

Toh Chin Chye, sau này là Bộ trưởng Y tế, không muốn thực

hiện kế hoạch này. Ông ta vừa từ Trung Quốc trở về, ông đã đi
thăm một số bệnh viện ở Bắc Kinh, và đã bị thuyết phục bởi các
dịch vụ y tế hoàn hảo, miễn phí, đối xử với mọi người như nhau,
từ những nhân vật có vị trí cao nhất đến những người thấp kém
nhất trong xã hội. Tôi nói rằng tôi không tin họ có những tiêu
chuẩn y tế như thế cho mọi người ở Bắc Kinh, chứ đừng nói gì
đến tất cả các thành phố ở Trung Quốc.

Tôi quyết định không bàn luận đến vấn đề đó. Thay vào đó,

tôi đã yêu cầu thư ký thường trực của Bộ Y tế, tiến sĩ Andrew
Chew Guan Khuan, tính mức đóng góp của mỗi người vào quỹ
CPF là bao nhiêu để người đó có thể trả đủ chi phí y tế của họ.
Ông ta trả lời rằng cần từ 6% đến 8% mức đóng góp CPF của mỗi
người. Từ năm 1977, tôi yêu cầu tất cả các thành viên đóng quỹ
CPF dành 1% mức thu nhập hàng tháng đưa vào một tài khoản
đặc biệt mà họ có thể dùng để trả chung phí y tế cho họ và gia
đình. Mức đóng góp này đã được tăng lên dần dần đến 6%.

Sau cuộc bầu cử năm 1980, tôi bổ nhiệm ông Goh Chok Tong

vào vị trí Bộ trưởng Y tế. Ông ta đã được bầu là nghị sĩ vào năm
1976, và hoàn toàn đủ khả năng cho công việc này. Tôi đã giải
thích suy nghĩ của tôi đối với dịch vụ y tế và đã đưa ông ta đọc
một số đề tài nghiên cứu và một số bài báo về chi phí chăm sóc
sức khỏe. Ông ta đã hiểu mong muốn của tôi: các dịch vụ y tế tốt
với chi phí và lãng phí được kiểm soát nhờ vào: Nhà nước “cùng
trả tiền với người sử dụng”. Việc trợ cấp dành cho chăm sóc sức
khỏe là cần thiết, nhưng nó có thể rất lãng phí và làm phá sản
ngân sách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.