HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 218

dân tốt song song với khả năng lưu loát tiếng Anh. Chúng học
giỏi ở trường, đoạt được những giải thưởng mà nhà trường và
báo tiếng Hoa đăng tải để khuyến khích các bậc phụ huynh gửi
con cái vào các trường tiếng Hoa. Điều này thuyết phục những
người nói tiếng Hoa rằng tôi sẽ không tiêu diệt nền giáo dục
tiếng Hoa ở Singapore. Những người được sinh ra và lớn trong
các xã hội thuần nhất không thể hiểu được tại sao phương tiện
ngôn ngữ mà tôi chọn để dạy dỗ con cái có liên quan đến chính
trị.

Singapore chưa bao giờ có một ngôn ngữ chung. Đó là một

cộng đồng nói nhiều thứ tiếng dưới thời thuộc địa. Người Anh
để mặc dân chúng quyết định cách giáo dục con cái. Chính phủ
xây dựng một số lượng giới hạn trường tiếng Anh nhằm đào tạo
thư ký, thủ kho, người dự thảo và nhân viên cấp dưới, cũng như
những trường tiểu học dạy bằng tiếng Malay cho người Malay.

Người Ấn điều hành các trường tiểu học hoặc các lớp học dạy

bằng tiếng Tamil và các thứ tiếng Ấn khác. Người Hoa xây
trường học nhờ vào tài chính của những người thành đạt trong
cộng đồng để dạy tiếng Hoa. Do các sắc tộc khác nhau được dạy
dỗ bằng chính ngôn ngữ của họ, cho nên sự gắn bó về mặt tình
cảm với tiếng mẹ đẻ rất sâu sắc. Họ giống như 5 triệu người
sống ở Quebec kiên trì gìn giữ tiếng Pháp trong một đại lục có
đến 300 triệu người nói tiếng Anh.

Khi chúng tôi thành lập chính quyền vào năm 1959, chúng

tôi đã quyết định dùng tiếng Malay làm quốc ngữ, chuẩn bị cho
sát nhập với Malay. Song, chúng tôi nhận ra rằng tiếng Anh phải
là ngôn ngữ ở nơi làm việc và là ngôn ngữ chung. Là một cộng
đồng giao thương quốc tế, chúng tôi sẽ không kiếm sống được
nếu chúng tôi dùng tiếng Malay, tiếng Hoa hay tiếng Tamil. Với
tiếng Anh, không có chủng tộc nào có lợi thế. Tuy nhiên, đối với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.