HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 232

chúng bằng tiếng Hoa phổ thông. Nếu không có phong trào nói
tiếng Hoa phổ thông tích cực này, nhất định chính sách song
ngữ của chúng tôi sẽ không đáp ứng được yêu cầu của các sinh
viên người Hoa. Các gia đình nói tiếng Hoa phổ thông tăng từ
26% vào năm 1980 lên đến hơn 60% vào năm 1990, và vẫn còn
tăng nữa. Tuy nhiên các gia đình nói tiếng Anh cũng tăng từ
20% năm 1988 lên đến 40% năm 1998.

Chính sách mở cửa của Trung Quốc đã đem lại một thay đổi

quy định trong quan điểm học tiếng Hoa phổ thông của người
Hoa. Những người có chuyên môn và những nhà giám sát thông
hiểu cả hai thứ tiếng Anh và Quan thoại được một lợi thế lớn
lao: Không còn sự than phiền về việc nói tiếng Hoa phổ thông và
không được nói thổ ngữ. Năm 1965 khi hoàn toàn độc lập,
chúng tôi đã thực hiện một quyết định đúng đắn là dạy tiếng
Hoa phổ thông như ngôn ngữ thứ hai. Bảy thổ ngữ chính của
người miền Nam Trung Hoa dùng ở Singapore giúp cho việc
thuyết phục tất cả mọi người chuyển sang dùng tiếng Hoa phổ
thông trở nên dễ dàng hơn. Nếu chúng tôi giống như Hong
Kong với 95% người dân nói tiếng Quảng Đông thì việc chuyển
đổi quả là điều khó khăn, nếu không muốn nói là không thể
được. Đối với nhiều người Singapore gốc Hoa, thổ ngữ là tiếng
mẹ đẻ thật sự của họ, và tiếng Hoa phổ thông là ngôn ngữ phụ.
Tuy nhiên trong hai thế hệ tiếp theo, tiếng Hoa phổ thông có thể
trở thành tiếng mẹ đẻ.

Chính sách song ngữ bằng tiếng Anh và tiếng Malay, tiếng

Hoa hay tiếng Tamil đều là gánh nặng lên vai con cái chúng tôi.
Ba ngôn ngữ mẹ đẻ này hoàn toàn không can hệ gì đến tiếng
Anh. Song, nếu chúng tôi sử dụng một thứ tiếng trong các ngôn
ngữ mẹ đẻ của mình thì chúng tôi không thể kiếm sống được.
Nếu chúng tôi chỉ sử dụng mỗi tiếng Anh, thì chúng tôi sẽ gặp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.