HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 330

định sự chẩn đoán của họ đối với chứng nghiện rượu của Nair.
Không có bác sĩ nào phủ nhận chứng cứ này.

Tháng 5 năm 1988, Nair xen vào trường hợp của Francis

Seow, nguyên cố vấn pháp luật của chính phủ. Người này thú
nhận rằng ông ta đã nhận được một sự bảo đảm tị nạn từ một
quan chức Bộ Ngoại giao Mỹ. Nair công kích tôi, nói rằng tôi
cũng đã từng làm như thế khi tôi vận động sự ủng hộ của quốc
tế trong cuộc chiến chống phần tử quá khích người Malay ở
Malaysia, có nghĩa là tôi sẽ bỏ chạy khỏi Malaysia nếu xảy ra rắc
rối. Khi Nair từ chối rút lại những luận điệu sai sự thật của ông
ta, tôi đã kiện ông ta và đưa ra hồ sơ có sẵn trong nghị viện gồm
những tư liệu có liên quan đến chứng bệnh nghiện rượu của ông
ta.

Sau khi các tư liệu này được công bố, Nair rời khỏi Singapore

và không trở lại. Mười một năm sau (1999), tại Canada, trong
một cuộc phỏng vấn, Nair nói người ta đã chẩn đoán sai bệnh
trạng của ông, rằng tôi đã lệnh cho các bác sĩ cho ông ta uống
những loại thuốc gây ảo giác và dựng chuyện ông nghiện rượu.
Đúng như bác sĩ Nagulendran đã từng cảnh báo chúng tôi, có sự
“thay đổi nhân cách”.

Sai lầm của tôi trong việc đề cử Nair là không kiểm tra trước

khi quyết định, vì đinh ninh rằng mọi việc với ông ta đều tốt.
Sau vụ bê bối của ông ta, tôi có trao đổi với Ho See Beng, một
trong những người bạn hoạt động công đoàn thân nhất của
Nair. See Bang, một nghị sĩ, khẳng định rằng Nair từng nghiện
rượu nặng trước khi ông ta được nghị viện bầu làm tổng thống.
Tôi đã hỏi Beng tại sao không cảnh báo cho tôi biết nguy cơ này
thì ông ta đáp rằng chưa bao giờ Nair biểu hiện triệu chứng của
sự sụp đổ. Nếu như lòng trung thành của See Beng không đặt sai
chỗ thì hẳn See Beng đã báo cho tôi biết nguy cơ này. Và chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.