HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 563

một phần của châu Á và vì thế góp phần vào sự phát triển kinh
tế của châu Á. Ông không muốn Úc vẫn chỉ là một nước xuất
nguyên liệu thô cho Nhật trong khi người Nhật sản xuất xe hơi
và các sản phẩm điện tử ở Úc với công nghệ Nhật. Evans đã phát
triển các mối quan hệ cá nhân mật thiết với các ngoại trưởng
Asean. Điều này chắc hẳn đã là một sự cố gắng bởi vì giữa họ có
các thói quen hoàn toàn khác nhau. Trong khối Asean, các khác
biệt nghiêm trọng thường được giải quyết không phải ở bàn
đàm phán mà là trong lúc đánh gôn. Vì thế, ông đã chơi gôn
cùng họ.

Trong những năm đầu của chính phủ Lao động của Hawke,

tôi nghĩ rằng chính sách châu Á của ông ta chỉ là một nỗ lực
trong mối quan hệ với quần chúng nhưng khi Keating cũng tiếp
tục chính sách này thì tôi mới kết luận rằng đây là một thay đổi
lớn về chính sách. Người Úc đã sửa lại các giả định và đánh giá
của mình. Họ có thể đã là một nhánh của Anh và châu Âu,
nhưng tương lai của họ lại gắn với châu Á hơn. Họ thấy rằng các
nền kinh tế bổ sung tốt nhất cho nền kinh tế của họ là những
nền kinh tế ở Đông Á. Những nước này – Nhật, Hàn Quốc, Trung
Quốc, Đài Loan và Asean – sẽ cần nông sản và khoáng chất của
Úc và cũng sẽ tìm thấy ở Úc những khoảng không gian rộng mở,
những sân gôn, những nhà nghỉ và những bãi biển tuyệt vời để
nghỉ mát. Nước Mỹ, dẫu là một đồng minh hùng mạnh vì lý do
an ninh và chính trị, vẫn sẽ cạnh tranh với Úc trong việc xuất
khẩu nông sản.

Tại một hội nghị ở Sydney do báo Tài chính Úc (Australian

Financial Review) tổ chức vào tháng 4/1994, Gareth Evans, Bộ
trưởng Bộ Ngoại giao mời tôi phát biểu thẳng thắn về nước Úc.
Tôi lấy ngay lời của ông. Tôi nói, nước Úc là “một nước may mắn
với quá nhiều thứ tốt để lựa chọn”. Nước Úc có mức tiêu thụ cao,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.