HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 678

việc ngăn chặn sự gia tăng vũ khí, đặc biệt là các loại vũ khí
công nghệ tiên tiến và I–Hawk được xem là loại vũ khí tiên tiến
đối với vùng Đông Nam Á. Tôi đáp rằng Singapore là một mục
tiêu đô thị đông dân cư phải được phòng vệ dày đặc. Rằng các
tên lửa Chó Săn (Bloodhound) của chúng tôi đã quá lạc hậu,
nhưng nếu ông ta gặp khó khăn trong việc bán các loại I–Hawk
cho chúng tôi, tôi sẽ mua các tên lửa Rapier của Anh; điều đó
chẳng có gì là quan trọng. Để rút ngắn vấn đề, tôi bảo ông ta
rằng chúng tôi sẽ không thỉnh cầu để mua các tên lửa này. Hai
năm sau, Mỹ bán cho chúng tôi các tên lửa I–Hawk sau khi đại
sứ Mỹ ở Singapore, cũng là cựu thống đốc theo đảng Dân Chủ
của Bắc Dakota và là một ủng hộ viên của Carter, can thiệp với
Nhà Trắng.

Hai phái đoàn chính phủ đã gặp gỡ 46 phút và kết thúc chính

xác đến từng giây. Trước lúc hội đàm kết thúc chừng 15 phút,
ông ta lôi từ túi áo sơ mi một danh sách vấn đề cần thảo luận
xem đã giải quyết hết chưa. Nếu không đọc lại các biên bản cuộc
họp, tôi đã không hình dung được chúng tôi đã bàn bạc những
vấn đề gì. Tất cả đều là những vấn đề vụn vặt. Những người tiền
nhiệm của ông ta như Nixon và Ford đã luôn luôn nhắm vào
một bức tranh tổng quát: châu Á như thế nào – Nhật, Nam Triều
Tiên và Đài Loan, các nước cộng sản như Trung Quốc và Việt
Nam, rồi các nước đồng minh của Hoa Kỳ là Thái Lan,
Philippines.

Carter đã không đề cập đến các chủ đề này. Trái lại, tôi quyết

định mô tả cho ông ta một bức tranh tổng quát về việc Mỹ quan
trọng như thế nào đối với sự ổn định và phát triển của khu vực,
và Mỹ không nên lơi lỏng sự tập trung của họ ở khu vực này ra
sao vì điều này sẽ làm yếu đi sự tin tưởng của các quốc gia
không theo cộng sản vốn đang là bạn của Hoa Kỳ. Tôi không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.