HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 680

không?” Carter nói ông ta thấy bàng hoàng. Chính vì thế đặt tựa
đề cho cuốn sách của mình, ông ta đã để là Vì sao không phải là
người tốt nhất?
Và Carter đã sống bằng khẩu hiệu này. Một ngày
nọ, tôi nhìn thấy ông ta trên truyền hình, loạng choạng ở cuối
một cuộc chạy đua maratông, gần như kiệt sức và muốn ngã
sụm. Ông ta đã luôn luôn bị ám ảnh bởi tham vọng nỗ lực hết
sức mình bất chấp thể lực của mình hồi đó.

Tôi đã gặp lại ông ta một lần nữa, hết sức ngắn ngủi, vào

tháng 10/1978. Phó Tổng thống Walter Mondale đón tiếp tôi và
Carter chỉ tạt ngang để phóng viên chụp hình. Chúng tôi đã
không trao đổi gì nhiều; ông ta vẫn không quan tâm đến châu Á.
Thật may các cố vấn của ông ta đã thuyết phục được ông ấy
không rút quân đội Mỹ ra khỏi Triều Tiên.

Thành tích vĩ đại của ông ta là đã giúp Tổng thống Ai Cập

Anwar Sadat, và Thủ tướng Israel Menachem Begin giải quyết
cuộc chiến của họ. Tôi hết sức kinh ngạc rằng ông ta đã nhớ
thuộc lòng từng cuộc tranh chấp, từng bờ rào ngăn cách, từng
ranh giới giữa hai quốc gia. Tôi nghĩ đến hệ thống đánh giá Shell
– chất lượng máy bay trực thăng, thấy rõ bức tranh toàn diện và
có khả năng tập trung vào từng chi tiết liên quan. Carter đã tập
trung vào từng chi tiết.

Ba biến cố lớn trong năm 1979 đã hướng tâm trí Carter về

châu Á vào cuối nhiệm kỳ của mình. Thứ nhất, Đặng Tiểu Bình
viếng thăm ông ta vào cuối tháng Giêng để thiết lập quan hệ
ngoại giao và cảnh báo ông ta về ý đồ của Trung Quốc trừng
phạt Việt Nam. Thứ hai, Carter đã khuyên Vua Iran rời bỏ đất
nước mình để tránh đương đầu một cuộc nổi loạn của dân
chúng. Thay vì một chính phủ dân chủ bảo vệ nhân quyền, các
thủ lĩnh cao tuổi của Hồi giáo đã tiếp quản chính quyền vào
tháng 2. Thứ ba, vào ngày 24/12, Liên Xô đã xâm lược

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.