HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 166

thuộc ban bí thư chính phủ kéo dài từ tháng 2 đến tháng 5, đem
lại kết quả là họ chỉ duyệt theo bảng lương giống như bảng
lương ứng dụng ở Malay, dù tôi đã chứng minh rằng ở Singapore
công việc nặng nề khó nhọc hơn và mức sinh hoạt cũng cao
hơn.

Chúng tôi đã đi đến chỗ phải quyết định hành động. Một

buổi sáng Chủ nhật, nghiệp đoàn tổ chức một cuộc họp trước
khi đình công tại cư xá của họ trên đường Maxwell, nơi các gia
đình đông con sống trong những căn hộ một phòng với nhà bếp
và nhà vệ sinh chung. Gần như toàn bộ thành viên nghiệp đoàn
gồm 450 người đã có mặt. Sự có mặt của tôi sẽ củng cố thêm
lòng can đảm của họ và đảm bảo với họ rằng những gì họ đang
làm không có gì trái luật cả, đặc biệt là chưa hề có cuộc bãi công
nào được tổ chức ở Singapore từ khi tình trạng khẩn cấp được
công bố năm 1948. Bằng thứ tiếng Malay bình dân, tôi giải thích
rõ ràng ý kiến của mình với tất cả mọi người, đa số là người
Malay, số còn lại là người Hoa và Ấn. Họ quyết định ra tuyên bố
bãi công.

Trước khi cuộc bãi công bắt đầu vào ngày 13/5, Keng Swee,

người từ Anh về, chuẩn bị một bữa ăn tối tại Câu lạc bộ bơi lội
người Hoa trên đường Amber để tôi gặp mặt phó tổng biên tập
tờ Singapore Standard, Sinnathamby Rajaratnam. Raja là một
người Malay dòng dõi Ja na Tamil. Ông ta ở London suốt 12
năm đến năm 1947, kết giao với một nhóm người Ấn Độ và Phi
châu theo chủ nghĩa dân tộc và những người Anh thiên tả, và
viết những bài báo chống thực dân. Ông ta thích lắng nghe ý
kiến người khác. Ngồi ngoài trời cạnh hồ bơi, giữa tiếng nhạc và
tiếng ồn ào của những người đi bơi, tôi trình bày ngắn gọn với
ông ta về cuộc đình công. Ông ta lâu nay đã chờ đợi một vấn đề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.