HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 195

15 tuổi phát ra qua loa phóng thanh bằng một tác phong rất tự
tin. Đó là một buổi trình diễn có thể làm vui lòng bất kỳ sỹ quan
quân đội nào, và tôi cũng bị ấn tượng như Pritt. Đó là lần đầu
trong mấy cuộc gặp gỡ giữa tôi với họ. Tôi chưa bao giờ thấy một
chuyện như vậy ở những học sinh Anh học thường ăn nói rụt rè
thiếu tự tin, và có tâm lý lúng túng khi họ sử dụng một thứ
không phải tiếng mẹ đẻ.

Tôi biết vụ kháng cáo này cũng kết thúc không hào hứng gì.

Nhưng đám học sinh xem nó như một cơ hội để tổ chức biểu
tình chống chính quyền. Ngày 12/10, rất đông học sinh tập
trung trên phố Padang phía ngoài Tòa án tối cao, và theo tờ
Singapore Standard, “một cơn bão hoan hô” đã nổ ra khi Pritt
xuất hiện. Chánh án người Anh, ông Knight đã hỏi: “Một vụ
kháng cáo lặt vặt thế này mà sao đăng ký tới ba ngày?” Pritt nói
chính ông đã xin như thế vì ông ta cho rằng nếu bảo nó sẽ kết
thúc nhanh hơn thì không an toàn. Rồi ông rề rà trình bày các lý
lẽ để kháng cáo, bày ra một màn trình diễn kéo dài đến hai ngày
(còn tôi hẳn cố lắm cũng chỉ kéo được hơn một buổi), nhưng
chẳng có tác dụng gì. Sau khi phần biện hộ kết thúc vào cuối
ngày thứ nhì, chánh án nói ông giữ nguyên bản án cũ. Tuy
nhiên ông sẽ bỏ những án cấm cố nếu các học sinh ký giấy cam
kết giữ hạnh kiểm trong 18 tháng.

Lần lượt mỗi học sinh được hỏi ý có chịu ký cam kết không.

Họ đều lắc đầu từ chối. Chánh án quyết định tôn trọng luật
pháp, và các học sinh quyết chí đấu tranh vì lý tưởng. Chánh án
chẳng có cách nào khác ngoài việc ra lệnh đưa họ vào nhà giam,
tuy rằng khi làm thế ông chỉ tạo thêm cơ hội khơi dậy tinh thần
chống đối trong cộng đồng nói tiếng Hoa.

Nếu biết trước hệ quả của việc này hẳn tôi đã có giải pháp là

thuyết phục các phụ huynh học sinh ký vào bản cam kết ấy để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.