HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 26

C

HƯƠNG

2

Lớn lên

Hồi ức sống động và xa xưa nhất của tôi là chuyện bị xách lỗ tai
trên miệng giếng trong khuôn viên một tòa nhà gia đình tôi
sống hồi đó, nơi bây giờ là đường Tembeling của Singapore. Lúc
ấy, tôi được chừng 4 tuổi.

Tôi rất nghịch ngợm và đã phá phách hộp dầu chải đầu hiệu

4711 màu xanh nhạt thơm phức và đắt tiền của cha tôi. Tính
tình của ông rất nóng nảy và tối hôm đó cơn giận của ông đến
tung cả mái nhà. Ông tóm lấy gáy tôi, lôi từ trong nhà ra giếng
và xách tôi lơ lửng ở trên đó. Làm sao tai tôi lại dai đến nỗi
không toác ra cho tôi rơi xuống giếng như thế? Năm mươi năm
sau, vào thập niên 1970, tôi đọc trong tờ Scienti c American
một bài báo giải thích sự đau đớn và chấn động đã tiết chất
peptit vào não bộ thế nào, rồi ghi dấu ấn sâu đậm trong các tế
bào thần kinh nên chắc chắn rằng biến cố đó sẽ được ghi nhớ
mãi rất lâu sau này.

Tôi chào đời ở Singapore ngày 16/9/1923 trong một căn nhà

lớn hai tầng số 92 đường Kampong Java. Mẹ tôi, bà Chua Jim
Neo lúc đó 16 tuổi. Cha tôi, ông Lee Chin Koon, mới 20. Ông bà
hai bên của tôi đã tổ chức đám cưới cho cha mẹ tôi một năm
trước đó. Cả hai gia đình hẳn đã nghĩ như thế là môn đăng hộ
đối, vì sau này họ còn cưới em gái cha tôi cho em trai mẹ tôi nữa.

Cha tôi là con nhà giàu có. Ông thường tự hào kể với chúng

tôi rằng khi còn nhỏ, cha của ông, tức ông nội tôi, đã cho ông
một sổ nợ vô giới hạn tại hai cửa hàng bách hóa hàng đầu trong
thương xá Ra es hồi đó là Robinson và John Little, tại đây ông
có thể ghi sổ bất cứ bộ quần áo hay món hàng nào mà ông muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.