HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 410

thêm khoảng 300 người. Chúng tôi đang rất cần công ăn việc
làm.

Du lịch khi ấy vẫn hãy còn là một kỹ nghệ non trẻ tại châu Á,

bởi hầu hết khách du lịch đều muốn đến thăm các nước đã phát
triển. Chúng tôi đã lấy năm 1961 làm năm “Du lịch phương
Đông”, có những buổi biểu diễn máy bay, triển lãm truyền
thanh và truyền hình, trưng bày xe hơi, triển lãm phong lan,
triển lãm nhiếp ảnh, rồi lễ Quốc khánh vào ngày 3/6 và tiếp đó
là hai tuần lễ hội văn hóa. Đúng là một chương thu hút èo uột.

Chúng tôi đặt hy vọng vào nhóm Ủy ban Viện trợ Kỹ thuật

Liên Hiệp Quốc, đã đến Singapore vào tháng 10 nhằm khảo sát
địa điểm khu công nghiệp đề xuất ở Jurong và cố vấn về những
loại hình kỹ nghệ phù hợp. Chúng tôi có cái may nhờ việc chọn
người đứng đầu nhóm là Tiến sĩ Albert Winsemius. Ông là một
kỹ nghệ gia người Hà Lan. Ông đã sống ba tháng ở Singapore và
đã có những đóng góp đầu tiên trong số nhiều đóng góp cực kỳ
quan trọng của ông cho sự phát triển của Singapore. Ông là một
doanh nhân hết sức thực tế, hiểu rõ nền kinh tế của châu Âu và
châu Mỹ sau Thế chiến thứ hai. Ông ta sẽ đóng vai trò lớn trong
công tác hoạch định kinh tế của chúng tôi về sau này.

Thời ấy chúng tôi tùy thuộc rất nhiều vào mậu dịch, nhất là

hoạt động trung chuyển (tạm nhập để tái xuất). Hồi tháng trước
đã có một nhóm Indonesia đến thảo luận phương cách tiệt trừ
chuyện “mậu dịch thất thường”, và để cải thiện thu nhập ngoại
thương của họ. Họ muốn chúng tôi ứng cho Indonesia một tỷ lệ
ngoại tệ đáng kể trong tổng giá trị họ xuất khẩu sang Singapore,
đổi lại họ sẽ mua một khối lượng hàng hóa theo thỏa thuận
thông qua chúng tôi. Nhưng quả thực rất khó làm cho khu vực
tư nhân chịu hợp tác; sẽ chẳng có ai chịu khai báo trị giá nhập
khẩu hoặc xuất khẩu của họ sang Indonesia cả, hay chịu khai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.