HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 505

Đối với Choo, chuyến đi London lần này là lần đầu tiên bà trở

lại từ khi ra đi vào tháng 8/1950. Thành phố trông thịnh vượng
và dân London ăn mặc rất chải chuốt. Họ đang trải qua thập
niên 60 thịnh đạt. Mặc dầu tôi đã tới đây 3 lần trong khoảng
thời gian 1956–1958, tôi vẫn bị ấn tượng khi thấy có quá nhiều
tiệm ăn và xe hơi. Macmillan đã thắng trong cuộc bầu cử 1959
với điệp khúc: “Bạn không bao giờ có được điều tốt đẹp đến thế,”
và báo chí đặt biệt danh cho ông là “siêu Mac”. Đó là tháng 5,
thời tiết rất đẹp, và chúng tôi thật hạnh phúc khi thấy thủ đô
Anh phát đạt. Một vài chiếc xe Humber Pullman khổng lồ đang
đậu ở Grosvenor House nơi chúng tôi lưu trú, sẵn sàng đưa
chúng tôi đi bất cứ nơi nào chúng tôi muốn. Nhưng tôi có một
lịch trình dày đặc – thảo luận với các Bộ trưởng, gặp gỡ những
người ủng hộ thuộc đảng Lao động trong nghị viện, và các cuộc
phỏng vấn không chính thức với báo chí Anh.

Reginald Maudling, vị tân Bộ trưởng Thuộc địa, một người to

lớn, vạm vỡ, đeo kiếng, rất cởi mở và dễ làm quen, ông ta và vợ
tiếp chúng tôi thân mật trước các cuộc thảo luận chính thức để
cho chúng tôi có cảm giác thoải mái. Ông cũng tụ tập được vài
Bộ trưởng dùng cơm trưa với tôi, và đối với vợ tôi, bà Maudling
cũng tổ chức một cuộc chiêu đãi dành cho quý bà ở khách sạn
Hyde Park.

Một vấn đề lớn vốn là vấn đề cũ – liệu có nên gạt bỏ những

người cộng sản trước hay sau sự hợp nhất không. Tunku đã lặp
lại đòi hỏi của ông rằng Hội đồng an ninh nội chính phải ra tay
đối phó trước. Ông cũng nói rõ rằng ông không muốn thực hiện
các cuộc đàn áp vào lúc Malaysia khai sinh. Đó không phải là
một khởi đầu thuận lợi.

Tôi chuẩn bị xem xét việc hành động trước khi thực hiện hợp

nhất – với hai điều kiện quan trọng. Tôi nói với Maudling chiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.