HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 753

Đó là hai giờ thật chẳng thoải mái gì. Razak không muốn

nhìn thẳng vào những vấn đề tôi nêu ra, và cũng chẳng đạt
được sự cảm thông nào cả. Ông ta khiến cho tôi có ấn tượng
rằng UMNO sẽ chẳng thay đổi nguyên tắc cơ bản của mình là
một hệ thống chính trị dựa trên người Malay, một hệ thống sẽ
không chấp nhận một sự xâm phạm của những chủng tộc khác
vào lĩnh vực độc quyền của người Malay. Chính Singapore phải
tự điều chỉnh và dung hợp các cấu trúc chủng tộc đã có ở Malay
trước khi hợp nhất, và những điều này là bất biến. Razak kiên
quyết trong chuyện này, nhưng chúng tôi không thể chấp nhận
được. Tôi vẫn hy vọng Tunku có thể đủ mạnh để đổi khác.

Chuyện đời đã không được vậy. Một năm sau, Razak đã nói

khác hẳn về những gì đã diễn ra. Trong một bài báo đăng nhân
ngày kỷ niệm lần thứ 20 của UMNO, ông viết rằng ngay sau các
vụ bạo loạn vào tháng 7/1964, tối đã hối thúc Tunku và ông ta
dung nạp chúng tôi vào Chính phủ Liên hiệp như một phương
cách để đảm bảo sự hòa hợp sắc tộc, vì rằng chính PAP đại diện
cho người Hoa Malaysia. Nhưng họ đã từ chối thẳng thừng yêu
cầu của tôi, chính vì vậy chúng tôi đã khởi sự công kích UMNO
và người Malay bằng cách đưa ra khẩu hiệu vô trách nhiệm
“Malaysia của người Malaysia” để giành sự ủng hộ của những
dân tộc không–Malay, tạo ra sự căng thẳng giữa người Malay với
người Hoa, một điều có thể gây nguy hại cho nền an ninh của
đất nước. Razak đã quên rằng trước đây chưa đầy một năm, vào
tháng 7/1965, Senu và ông ta đã công khai tuyên bố rằng chính
Chính phủ Liên hiệp đã nghĩ và đề ra khái niệm Malaysia của
người Malaysia. Ông còn nói thêm rằng đến khi thấy nguy hiểm,
tôi bèn giả vờ tìm cách xoa dịu tình hình nhằm cứu vãn
Malaysia. Điều đó đã dẫn đến cuộc họp giữa chúng tôi vào ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.