HỒI KÝ VIẾT DƯỚI HẦM - Trang 4

Phần I

DƯỚI HẦM

1

Tôi là một người bệnh hoạn… Tôi là một người độc ác. Tôi là một

người tẻ nhạt. Tôi chắc là tôi đau gan. Nhưng tôi không biết tí gì về
bệnh tình của mình và có khi tôi cũng chẳng biết sự thực tôi đau chỗ
nào nữa.

Tôi không đi chữa trị và cũng chưa bao giờ đi chữa trị, mặc dù tôi

rất thán phục y khoa và các vị bác sĩ. Thêm nữa tôi lại là người mê
tín kinh khủng, nghĩa là mê tín vừa đủ để vẫn còn khâm phục y
khoa (tôi có đủ học vấn để không mê tín, ấy thế nhưng tôi vẫn mê
tín như thường). Không, tôi không đi khám bác sĩ chẳng qua là do
tính độc ác. Nói thế chắc quý vị đâu có thèm hiểu. Nhưng tôi thì tôi
hiểu. Cố nhiên tôi không thể cắt nghĩa cho quý vị tôi hành động độc
ác như vậy là để hành hạ ai, tôi thừa biết tôi đâu có thể "làm hại" các
vị bác sĩ bằng việc tôi không để cho họ chữa trị. Tôi hiểu hơn ai hết
rằng làm như thế tôi chỉ làm hại chính tôi chứ không ai khác. Dù sao,
tôi không đi khám bác sĩ chính là vì tính độc ác. Tôi đau gan ư? Càng
tốt! Cứ cho nó đau nữa đi!

Tôi sống như vậy đã lâu lắm rồi: có đến gần hai chục năm. Năm

nay tôi bốn mươi. Trước kia tôi là công chức, nhưng giờ tôi đã nghỉ.
Hồi đó tôi là một tên công chức độc ác. Tôi rất lỗ mãng, và còn lấy
làm sung sướng vì thế. Tôi không ăn hối lộ của ai, vậy thì tôi phải có
quyền tự thưởng cho mình cái thú vui ấy chứ! (Câu pha trò hơi nhạt,
nhưng tôi không xóa nó đi. Khi viết ra câu này tôi tưởng lúc đọc lên
nghe sẽ tế nhị lắm, nhưng lúc này, khi thấy đó chỉ là trò làm phách
một cách hèn hạ thì tôi lại cố ý không xóa nó đi).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.