HỎI LẠI CHÍNH MÌNH - Trang 22

Mang Viên Long

Hỏi lại chính mình

Phần V

25.
Cắt Hộ Khẩu

Căn nhà ở cuối đường H, thị trấn Y tuy là nhà cấp 4 nhưng sạch đẹp, khang
trang.
Vợ chồng Vân Như đang sống ở đó với hai đứa con : Một trai lên 6 và một
bé gái được 3 tuổi.
Vân Như là giáo viên, dạy trường Mẫu giáo liên cơ, dành cho trẻ dưới 6
tuổi.
Chồng nàng nghỉ lái xe cho công ty Thiết kế Xây dựng, về làm tài cho một
chủ xe khách chạy tuyến Sài Gòn.
Lương có tăng lên gần gấp đôi, được chủ bao ăn nhưng Thế - chồng Vân
Như - thường nằm luôn ngoài đường, ít khi về nhà như bấy lâu.
Khoảng 6 tháng sau, thì Thế vắng bặt, đã không gửi tiền về nuôi con, lại
gửi thư về đòi vợ đi làm gấp cho anh tờ giấy “Báo chuyển nhân khẩu - hộ
khẩu”. Anh ta nêu lý do : Sẽ tìm cách đưa dần vợ con vào Sài Gòn để làm
ăn, sinh sống.
Vân Như tìm đến hỏi ý kiến chị mình. Người chị nói : “Giấy báo chuyển
NK- HK là bước đầu để cắt hộ khẩu. Nó đã không thương yêu vợ con, tìm
cớ sống riêng - giống như một cuộc “ly hôn giả trá thầm lặng” vậy ! Em
đừng dại dột đồng ý đi xin giấy cho nó - quân tệ bạc !”
Thực ra, lời chị cũng đã có lúc Vân Như nghĩ tới : “Đã xem thường, bỏ bê
vợ con, làm gì anh ấy có lòng tốt lo cho gia đình như thế ?”
Nàng vội đến hỏi ý ông già hàng xóm - ông ta là một ông giáo đã nghỉ hưu
gần 10 năm nay. Ông giáo già suy nghĩ hồi lâu, thở dài : “Đã như thế rồi,
cháu cũng không nên giữ nó lại làm gì. Tình yêu là sự hy sinh, tự nguyện.
Nó đã bội bạc, kiếm nơi sướng thân, thì có giữ nó lại, cháu lại càng đau khổ
hơn ! Cháu chẳng nghe câu ca dao mình nói : “Đã rằng là nghĩa vợ chồng,
Dầu cho nghiêng núi, cạn sông chẳng rời” đó sao ? Nó đã chẳng còn chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.