HỒI ỨC KẺ SÁT NHÂN - Trang 61

làkhông.

Khi nghe lại cuộn băng ghi âm, các đồng nghiệp không bàn luận gì,

nhưngnhững nụ cười đầy vẻ trịch thượng của họ chắc chắn không dành cho
Tach.

- Lão già này là một ca nan giải, nạn nhân mới nhất kể lại. Cố mà hiểu

đinào! Ta không bao giờ có thể đoán biết phản ứng của lão. Đôi lúc, người
ta cócảm giác nói gì lão cũng nghe, rằng không gì có thể khiến lão phật
lòng và thậmchí lão còn thích thú với những sắc thái hơi có phần xấc xược
xuất hiện trongmột số câu hỏi. Thế rồi đột nhiên, không báo trước, lão phản
ứng kịch liệt đốivới những chi tiết vụn vặt hoặc tống khứ chúng ta ra khỏi
cửa nếu chúng takhông may đã đưa ra một lời phê phán nhỏ nhặt và chính
đáng nhằm vào lão.

- Thiên tài không cho phép phê phán, một đồng nghiệp lên tiếng bác bẻ,

tháiđộ cao ngạo như thể chính anh ta là Tach vậy.

- Thế thì sao? Tớ phải để mặc cho người khác lăng nhục mình chắc?

- Lý tưởng nhất là không gây cảm hứng lăng nhục cho ông ấy.

- Dễ gì làm vậy! Thế giới này không gây cho lão ta cảm hứng nào khác

ngoàilăng nhục.

- Tội nghiệp cho Tach! Người khổng lồ bị đày đọa đáng thương!

- Tội nghiệp cho Tach ấy à? Thật là quá lắm rồi. Tội nghiệp cho chúng

tathì có!

- Thế cậu không hiểu là chúng ta đang quấy rầy ông ấy ư?

- Có chứ, tớ có thể nhận ra điều đó. Nhưng nói cho cùng, bản chất nghề

làmbáo của chúng ta là như thế cơ mà, phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.