HÔM NAY NGƯỜI TA NÓI -. CHIA TAY - Trang 33

HÔM NAY NGƯỜI TA NÓI ... CHIA

TAY

Iris Cao

Thèm Được Mắc Mưa Ở Sài Gòn

Tôi viết những dòng này khi tuyết bắt đầu rơi ở miền đông Hoa Kỳ,

mọi thứ nơi này lạ lẫm, mới mẻ quá khiến tôi muốn trở về để mắc mưa ở
Sài Gòn. Nghe có vẻ kì quặc, nhưng chỉ có ai sống lâu ở Sài Gòn, trải qua
đều đặn hai mùa mưa nắng mỗi năm mới cảm nhận được hết nỗi nhớ quay
quắt khi vắng những cơn mưa Sài Gòn. Mưa Sài Gòn y như một kẻ vừa biết
yêu, cực kỳ khó đoán, nắng đó, mưa đó ngay. Người Sài Gòn thì rất nhanh
nhạy, cứ hễ vài ba hạt mưa vừa chạm đất là đã thấy hai bên đường người ta
dựng cột bán áo mưa liền, loại nào cũng có nhưng thường loại áo mưa
mỏng te 8.000 đồng bán được nhất, dù đôi khi mặc như không mặc, về đến
nhà cũng ướt chèm nhẹp nhưng lần sau quên áo mưa cũng sẽ lại ghé mua
cái áo mưa 8.000 đồng nữa. Mưa Sài Gòn khiến người ta gần nhau hơn. Xe
bác này ngập nước tắt máy, anh kia dựng xe của mình vào trong, lao ra phụ
bác dắt xe. Rồi ta sẽ dễ dàng bắt gặp cái ôm xiết chặt của những người ngồi
phía sau dưới lớp áo mưa, giống như một nguồn sức mạnh vô tận được
truyền cho người đằng trước để vượt nhanh qua cơn mưa. Ngoài kia hàng
quán đông đúc, chẳng ai quen ai, nhưng cứ đổ mưa là lại túa nhau ra gom
phụ đồ vào trong. Mưa Sài Gòn là cả một bầu kỉ niệm. Là lần chia tay một
người rất thương, mượn nước mưa để khóc cho hết nước mắt, ngày hôm đó
chẳng ai biết chỉ duy nhất cơn mưa ấy hiểu nỗi lòng của một đứa vừa thất
tình xong. Là những vất vả ngược xuôi trên vạt áo mẹ, là những lo lắng dãi
dầu trên bánh xe ba, mong cho chúng ta được một cuộc đời no đủ. Mưa Sài
Gòn là triền miên những nỗi nhớ, niềm thương, những khắc khoải mà ai đi
xa cũng sẽ một lần nhớ da diết và thèm được quay về mắc mưa ở Sài Gòn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.