HÔM NAY NGƯỜI TA NÓI -. CHIA TAY - Trang 66

trước mà đó là gánh nặng.

Khi đàn ông muốn ra đi, bạn lấy quyền gì mà giữ lại. Tim họ lúc đó đông
lại như tảng băng, lời nói nào trên môi cũng nghiệt ngã như thể chưa từng
có quãng đời vừa qua đây.

Trôi gọn gàng, ngăn nắp.

Cũng là lúc đó tôi hiểu cái câu người ta hay nói : "Đau lòng muốn chết đi
được".

Thiệt là cũng từng thấy mất hết ý nghĩa của cuộc sống này, làm gì cũng
không thích, nghe gì cũng không hay, nói gì cũng không vui. Mất có một
người mà như thể mất cả thế gian.

Khi tôi hiểu tường tận lần nào cũng là mất nhau, tôi hẹn anh ấy đến cây cầu
nhỏ nơi lần đầu tiên hai đứa hôn nhau.

Tôi biết mình chẳng đủ bình tĩnh đối diện với mọi thứ lúc đó nên viết sẵn
một lá thư rất dài.

Tôi cầm lấy đọc rõ ràng từng chữ, những kỉ niệm ùa về cắt nát trái tim tôi,
càng đọc tai tôi càng ù đi, mắt tôi càng hoa lên. Tôi chỉ nhớ duy nhất một
điều cuối thư tôi viết.

Là anh chọn mất em, nên giá nào anh cũng phải sống hạnh phúc.

Đọc xong, tôi ngạo nghễ thẳng lưng quay đi. Đằng sau thì hiên ngang là thế
nhưng phía trước nước mắt tuôn như thác đổ, lòng tôi đau thắt, từng bước
chân nặng trĩu vì tôi biết càng bước sẽ càng xa, cuối cây cầu này, đi khuất
là mất nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.